ĐO THẾ GIỚI - Trang 130

Còn nếu tình yêu quê hương không giữ nổi ai đó thì ít nhất

cũng phải biết rằng đi lại rất mệt. Đến nơi khác, người ta phải làm
quen cuộc sống mới, sẽ có lắm phiền nhiễu, chuyển nhà thì tốn kém
và là một việc cực nhọc. Nếu lại còn một người mẹ già ở nhà nữa...

Gauss cảm thấy mặt mình đỏ lên. Mỗi khi ai nhắc đến mẹ anh

là lại xảy ra chuyện ấy; không phải vì xấu hổ, mà vì anh yêu mẹ vô
cùng. Tuy nhiên, anh phải gắng gượng rồi lặp lại: vậy nhưng, không
phải bao giờ người ta cũng được làm cái mình muốn. Ai có gia đình,
người đó cần tiền và phải đến nơi nào kiếm được tiền.

Ta sẽ thỏa thuận được thôi, Công tước nói. Tước vị giáo sư thì

có thể. Cả khi không được hai lương.

Nếu người ta muốn tước hiệu đó chỉ vì tiền lương ?

Thì người đó không xứng với vinh quang của nghề nghiệp,

Công tước lạnh lùng đáp.

Gauss hiểu ra là anh đã đi quá đà. Anh cúi chào. Công tước

khoát tay cho phép anh đi, người hầu mở ngay cánh cửa sau lưng
anh.

Trong khi đợi lời mời chính thức của triều đình, anh bận bịu

với phép tính quỹ đạo. Quỹ đạo của tinh cầu, anh nói với Johanna,
không chỉ là một sự dịch chuyển nào đó, mà là kết quả tất yếu của
những tác động đến từ mọi vật thể trong khoảng không. Đó là vệt
đường với độ cong giống hệt nhau trên giấy cũng như trong không
gian khi ta thả rơi tự do một đồ vật. Câu đố của lực hấp dẫn. Hấp
lực dai dẳng của vạn vật.

Vạn vật hấp dẫn, cô nhắc lại và lấy cái quạt đập lên vai anh.

Anh định hôn cô, cô vừa cười vừa tránh anh. Anh chưa hề tìm ra lý
do tại sao cô thay đổi ý kiến. Từ lá thư thứ hai trở đi cô làm ra vẻ đó
là chuyện đương nhiên. Và anh thích thú nhận ra có những điều mà
anh không hiểu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.