ĐO THẾ GIỚI - Trang 139

Bãi cát dơ dáy, nước biển cũng không như mong đợi. Chân trời

như hẹp lại, bầu trời thấp, đại dương như một nồi canh dưới làn
sương mù bẩn thỉu. Gió thổi lạnh. Gần đó có gì cháy, khói làm khó
thở. Bập bềnh lên xuống theo sóng là xác một con gà không đầu.

Được, Gauss hấp háy nhìn vào màn sương, giờ thì quay về

được rồi chứ.

Nhưng sự hăng hái của Bessel không phanh lại được. Nhìn

thấy biển chưa đủ, người ta còn phải vào nhà hát một lần trong đời !

Xem hát đắt lắm, Gauss nói.

Bessel cười. Ngài giáo sư hãy coi mình là khách mời, đó là

niềm vinh hạnh cho ông. Ông thuê một chiếc xe tư, nháy mắt là đến
ngay !

Chuyến đi kéo dài bốn ngày cực nhọc, chiếc giường ở nhà trọ

Weimar cứng như gỗ, làm lưng của Gauss đau không sao chịu nổi.
Thêm vào đó, phấn hoa từ cây cối dọc sông làm làm anh hắt hơi.
Trong Nhà hát hoàng gia rất nóng, và ngồi hàng tiếng đồng hồ thật
khó chịu. Đang diễn một vở của Voltaire. Một người hạ sát một
người khác. Một cô gái khóc. Một ông than thở. Một cô khác quỳ gối
xuống. Các đoạn độc thoại. Bản dịch hay và du dương, nhưng Gauss
ưa đọc hơn. Anh ngáp chảy nước mắt ròng ròng trên má.

Cảm động quá, Bessel thì thầm, đúng không !

Diễn viên tung hô, tiến lên rồi lùi lại không nghỉ, mắt đảo điên

trong khi nói.

Anh nghĩ là Goethe hôm nay ngồi trên lô, Bessel thì thầm.

Gauss hỏi, có phải đó là con lừa đã cả gan sửa lại học thuyết

ánh sáng của NeWton.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.