ĐO THẾ GIỚI - Trang 163

đất là những quả cây vỡ nhoe nhoét. Cây cỏ ngày càng um tùm,
đường đi hẹp lại, ông phải lom khom đi tiếp. Lãng phí quá ! Ông chỉ
mong là ở đây không có thêm côn trùng lạ. Lách qua giữa hai gốc cọ,
áo ông bị mắc lại và thiếu chút nữa làm ông đâm vào bụi gai. Giờ thì
ông đứng trên bãi cỏ. Bá tước ngồi đó trên chiếc ghế dựa, vẫn mặc áo
ngủ và tóc tai bù xù. Ông đang uống trà.

Ấn tượng lắm, Gauss nói.

Ngày xưa còn đẹp hơn nhiều, bá tước nói. Người làm vườn

thời này đắt lắm, và bọn Pháp cho vào ở đã phá phách nhiều. Ông
mới quay về được ít lâu. Ông từng qua Thụy Sĩ, là dân di cư, bây giờ
thì mọi sự đã tạm thời thay đổi. Ngài nhân viên trắc địa có muốn
ngồi không ?

Gauss ngó quanh. Chỉ có độc một chiếc ghế, mà bá tước thì

đang ngồi trên đó. Không nhất thiết, ông ngập ngừng nói.

Vậy thì ta có thể đàm phán ngay, bá tước nói.

Chỉ là chuyện hình thức, Gauss nói. Để có tầm nhìn thông đến

điểm đo Schamhorst, ông phải hạ ba gốc cây trong vườn của bá tước
và dọn đi nhà kho có vẻ như đã nhiều năm bỏ hoang.

Schamhorst ? Không người nào nhìn xa đến thế được.

Có chứ, Gauss nói, nếu sử dụng ánh sáng hội tụ. Ông đã chế ra

một công cụ có thể phát tín hiệu nháy sáng vượt qua những khoảng
cách không ngờ. Nhờ đó, lần đầu tiên có thể trao đổi tín hiệu giữa
Trái đất và Mặt trăng.

Trái đất và Mặt trăng, bá tước lặp lại.

Gauss mỉm cười gật đầu. Ông thấy rõ trong đầu ông già ngu

muội đang nghĩ gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.