ĐO THẾ GIỚI - Trang 169

đầu ông. Nói một cách thực tế thì người ta phải chấp nhận là côn
trùng sẽ chiến thắng.

Ông nghĩ đến Minna vợ mình. Ông không bao giờ lừa dối cô.

Thoạt tiên ông suy nghĩ có nên cưới Nina, nhưng Bartels đã thuyết
phục ông qua một bức thư dài là không được làm chuyện đó. Vậy là
ông nói với Minna rằng ông cần một người cho các con, cho công
việc trong nhà và mẹ mình. Rằng ông giờ đây không thể sống một
mình, còn Minna ít ra cũng là bạn gái thân nhất của Johanna. Cuộc
hứa hôn của Minna với một thằng ngốc nào đó vừa tan vỡ, cô không
trẻ trung gì nữa, cơ may lên xe hoa của cô cũng rất nhỏ. Minna khúc
khích cười ngượng ngập, đi ra ngoài rồi lại quay vào và mân mê tà
áo. Sau khi khóc một chút, cô nhận lời. Ông nghĩ đến đám cưới, đến
nỗi sợ hãi ập đến khi ông thấy cô trong áo dài trắng, những chiếc
răng to tướng lộ ra trong nụ cười hạnh phúc. Đó là lúc ông nhận ra
sai lầm của mình. Vấn đề không ở chỗ ông không yêu cô. Vấn đề là
ông không chịu nổi cô. Vì bên cạnh cô ông trở nên bồn chồn và bất
hạnh, giọng cô làm ông nghĩ đến tiếng viên phấn nghiến ken két trên
bảng, mới thấy cô từ xa là ông đã có cảm giác cô đơn, và chỉ cần nghĩ
đến cô là ông mong muốn được chết đi cho rồi. Tại sao ông làm
nghề đo đất ? Để khỏi phải ở nhà.

Ông nhận ra là lại mất phương hướng. Ông nhìn lên cao.

Những ngọn cây vươn lên bầu trời ẩm đục. Nền rừng dập dềnh
dưới chân ông. Phải cẩn thận không thì rất dễ trượt chân trên những
rễ cây ướt. Buổi trưa chắc ông phải ăn ở nhà một nông dân, và như
mọi khi, món xúp bánh mì và sữa béo sẽ lại làm ông đau quặn ruột.
Và bất cứ bác sĩ nào cũng có thể nói cho ta biết rằng toát mồ hôi là
không khỏe.

Mấy tiếng sau, Eugen tìm thấy ông vừa luồn rừng vừa chửi

bới.

Tại sao bây giờ mới đến, Gauss quát lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.