ĐO THẾ GIỚI - Trang 37

Cả hai đều trẻ, Humboldt nói, và quyết chí nữa, chung lưng lại

họ sẽ có sức mạnh. Hay Bonpland không cảm thấy thế ?

Bonpland không cảm thấy thế, nhưng sự phấn khích của

Humboldt lây sang anh. Vì thế, song cũng vì thật bất lịch sự khi để
một người đứng trơ khấc chìa tay ra, anh bắt tay và cố nén tiếng kêu
đau: bàn tay Hưmboldt nắm chặt hơn là anh mong đợi ở một người
nhỏ bé đến thế.

Giờ thì sao ?

Còn đi đâu khác nữa, Humboldt trả lời, ngoài Tây Ban Nha !

Ít lâu sau đó, hai anh em Humboldt chia tay với điệu bộ của

hai vị quân vương. Humboldt rất bối rối khi ngọn tóc của bà chị dâu
quẹt vào má mình lúc hôn từ biệt. Anh hỏi, liệu họ có ngày hội ngộ.

Chắc chắn, ông anh trả lời. Ở thế giới bên này hay bên kia. Ở

dạng thể xác hay linh hồn.

Humboldt và Bonpland trèo lên ngựa và phóng đi. Bonpland

kinh ngạc chứng kiến người bạn mình thản nhiên không quay đầu
lại lấy một lần, cho đến khi người anh và chị dâu khuất hẳn.

Dọc đường đến Tây Ban Nha Humboldt đo từng quả đồi. Anh

trèo lên từng ngọn núi. Đập lấy mẫu đá ở từng sườn núi. Với mặt nạ
dưỡng khí, anh thăm dò mọi hang động cho đến tận cùng ngõ
ngách. Những người địa phương thấy anh quan sát mặt trời qua mắt
thủy tinh của kính lục phân thì cho rằng đó là hai kẻ ngoại đạo tôn
thờ mặt trời và lấy đá ném họ. Hai lần đầu họ thoát hiểm mà không
hề hấn gì, lần thứ ba thì Bonpland trúng thương nặng.

Anh bắt đầu ngạc nhiên. Có nhất thiết như thế không, anh hỏi,

ta đang đi qua đây thôi mà, ta chỉ muốn tới Madrid và nếu chỉ
phóng ngựa thôi thì nhanh đến nơi hơn, sao mà tội nợ thế này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.