ĐO THẾ GIỚI - Trang 80

Anh chăm chú nhìn cô. Không ngừng. Tựa như cô chẳng cần

phải suy ngẫm gì. Quả đúng thế, anh mỉm cười nói.

Hình tam giác, cô nói, chỉ có tổng các góc là 180 độ trên mặt

phẳng, chứ không phải là trên bề mặt hình cầu. Đó là điểm mấu chốt
quyết định tất cả.

Anh đưa mắt dò xét, như thể bây giờ mới thấy cô vậy. Cô

nhướng mắt đáp lại cái nhìn của anh. Đúng, anh trả lời. Đúng vậy.
Để cân bằng sai số đó, sau khi đo thì có thể nói là người ta phải bóp
các tam giác nhỏ đến mức không nhận ra được, về nguyên tắc, đó là
một phép tinh vi phân đơn giản. Tuy nhiên theo kiểu này này thì...
Anh ngồi thụp xuống đất, lấy sổ ra. Theo kiểu này thì, anh vừa bắt
đầu ghi chép vừa lẩm bẩm, chưa ai từng làm cả. Lúc ngẩng lên thì
anh chỉ còn một mình.

Mấy tuần sau đó anh lôi đống máy trắc địa đi khắp nơi, đóng

cọc xuống đất, đo khoảng cách giữa chúng. Có lần anh ngã lăn
xuống một sườn dốc và bị sái khớp vai, nhiều lần bị ngã vào bụi lá
han, vào một buổi chiều lũ trẻ ranh lấy những nắm tuyết bẩn ném
anh - mùa đông đã tới rồi. Sau lần một con chó chăn cừu nhảy trong
rừng ra, xô anh ngã xuống đất và cắn vào bắp chân một cách khá âu
yếm thì anh quyết định bỏ công việc này. Anh không sinh ra để đối
đầu với những hiểm họa kiểu ấy.

Bù lại, anh năng gặp Johanna hơn. Có vẻ như cô đã luôn ở gần

anh nhưng chỉ bị che mất hoặc do anh ít chịu để ý. Cô đi trên phố
trước anh, và anh cảm thấy, chỉ cần anh mong ước cô đi chậm lại là
bước chân của cô đã bớt nhanh một chút rồi. Hoặc cô ngồi trong nhà
thờ, ba hàng ghế sau anh, vẻ mặt mệt mỏi nhưng tập trung, trong
khi ông mục sư vẽ ra viễn cảnh cho tất cả mọi người rằng họ sẽ vĩnh
viễn bị đày đọa, nếu không lấy sự thống khổ của Chúa làm thống
khổ của mình, máu của Chúa làm máu mình; đã từ lâu Gauss bỏ thói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.