ĐO THẾ GIỚI - Trang 82

vì anh không có bạn, và ngoài mẹ anh ra, anh không có nghĩa với bất
kỳ ai cả. Nhưng ngay cả chuyện đó, như mọi chuyện khác, rồi cũng
qua đi.

Và anh xong việc vào một ngày mưa. Anh đặt bút xuống, xì

mũi cẩn thận và day trán. Lập tức ký ức của anh về những tháng
vừa qua trôi đi xa lắc, những cuộc vật lộn, những quyết định và suy
tư. Trải nghiệm mọi thứ ấy trong mấy tháng qua là một người nào
khác không phải là anh. Trước mặt anh là bản thảo mà con người ấy
để lại, hàng trăm trang viết chi chít. Anh giở các trang và tự hỏi
mình đã làm được việc đó ra sao. Anh không thể nhớ lại bất cứ cảm
hứng hay tia chớp mẫn tuệ nào. Chỉ có lao động.

Để trả tiền in, anh phải vay tiền của Bartels, vốn cũng gần như

tay trắng. Sau đó lại phát sinh vấn đề khi anh muốn đọc soát lại
những trang đã sắp chữ xong; đơn giản là tay buôn sách ngu xuẩn
không hiểu nổi rằng ngoài anh ra không ai có thể làm được việc đó.
Zimmermann viết cho Công tước để xin thêm được ít tiền, thế là
cuốn Luận về số học được ra đời. Anh mới vào tuổi hai mươi, và
công trình để đời của anh đã hoàn tất. Anh biết: không rõ anh còn có
mặt trên đời này bao lâu nữa, nhưng anh sẽ không làm được việc gì
khả dĩ sánh nổi.

Anh viết một lá thư cầu hôn Johanna và bị từ chối. Hoàn toàn

không phải vì con người anh, cô viết, cô chỉ không biết có ai sống
được bên cạnh anh không. Cô ngờ rằng anh sẽ hút hết sự sống và
sức lực từ những người xung quanh, như trái đất từ mặt trời và đại
dương từ sông suối, rằng ai ở cạnh anh sẽ bị tuyên án trở thành vô
hình vô ảnh như một bóng ma.

Anh gật đầu. Anh đã lường trước câu trả lời đó cho dù không

chờ đợi lời giải trình thấu đáo đến thế.

Giờ thì chỉ còn một việc nữa phải làm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.