ĐO THẾ GIỚI - Trang 87

Hóa. Một nhà nghiên cứu nào đó mới đây đã gửi lọ này cùng bộ sưu
tập cây cỏ, mẫu đá và những ghi chép từ bên kia đại dương, một nhà
hóa học đem nó từ Berlin về, và từ hồi đó nó nằm đây, chẳng ai biết
dùng làm gì. Nghe nói một lượng rất nhỏ là đủ chết người. Có lẽ họ
sẽ nói với mẹ anh là anh lên cơn đau tim, không lường trước được
và không cứu chữa nổi, đó là ý Chúa ! Anh gọi người đưa thư từ
ngoài đường, gắn xi bức thư và trả đồng tiền cuối cùng của mình.
Rồi anh nhìn chòng chọc ra cửa sổ và chờ.

Anh bật nút lọ. Chất lỏng không mùi. Liệu anh có lưỡng lự ?

Có lẽ. Chuyện đó người ta không biết trước khi thật sự làm thử.
Song anh ngạc nhiên là mình ít sợ đến thế. Người đưa thư sẽ đem về
câu từ chối, sau đó cái chết của anh sẽ là nước cờ mới mà ông Trời
không tính đến. Người đưa anh vào thế giới này, với một đầu óc khả
dĩ chối bỏ hầu như tất cả những gì thuộc về con người, vào thời
điểm mà mỗi động thái còn cực nhọc, khó khăn và bẩn thỉu. Người
đã lấy anh làm trò đùa.

Sự lựa chọn kia, giờ đây, khi công trình đã viết xong ? Những

năm tháng trong sự tầm thường, kiếm miếng ăn bằng gánh chịu tủi
nhục, thỏa hiệp, sợ hãi và căm tức, những thỏa hiệp tiếp theo, đau
đớn thể xác lẫn tinh thần, cùng với sự tàn lụi chậm chạp của mọi khả
năng trước khi đón nhận đau yếu của tuổi già. Không !

Với đầu óc sáng suốt lạ thường, anh nhận ra mình run cầm

cập. Anh nghe tiếng ù trong tai, nhìn bàn tay co giật, lắng nghe nhịp
thở gấp gáp. Gần như anh thấy khoái trá.

Có tiếng gõ cửa. Giọng một người nghe hơi giống giọng anh

kêu: mời vào !

Người đưa thư vào, ấn vào tay anh một mảnh giấy và và câng

câng mặt đợi tiền bo. Dưới đáy ngăn kéo dưới cùng anh còn tìm
được một đồng xu. Người đưa thư tung nó lên không, quay nửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.