ĐO THẾ GIỚI - Trang 98

Nhân vật đáng buồn này có nghiên cứu gì đâu, Humboldt nói.

Nói thế thì khác gì chim nghiên cứu không khí hay cá nghiên cứu
nước.

Hoặc người Đức nghiên cứu tính khôi hài, Bonpland nói.

Humboldt nhíu mày nhìn anh.

Chuyện đùa thôi mà.

Nhưng đùa cợt thế là bất công. Người Phổ biết cười đấy chứ. Ở

nước Phổ người ta hay cười. Cứ xem tiểu thuyết của Wieland hoặc
những vở hài kịch tuyệt hảo của Gryphius

thì biết. Cả Herder cũng

biết cách đùa cợt thông minh.

(Andreas Gryphius: 1616-1664: nhà thơ Đức)

Anh không nghi ngờ chuyện ấy, Bonpland mệt mỏi nói.

Thế thì tốt, Humboldt nói và vò lớp lông con chó dính máu vì

bị côn trùng đốt.

Họ đâm sang dòng Orinoco, rộng đến nỗi người ta tưởng đang

trôi dạt trên mặt biển: phía xa xa thấp thoáng bóng rừng của bờ bên
kia như một ảo ảnh. Ở đây hầu như không có thủy cầm. Bầu trời
như thể lung linh trong cái nóng.

Vài tiếng sau, Humboldt phát hiện ra rệp đục xuống dưới da

ngón chân anh. Họ phải ngừng chuyến đi; Bonpland sắp xếp lại các
mẫu cây, Humboldt ngồi trên ghế xếp, ngâm chân trong chậu giấm
và vẽ bản đồ dòng chảy của sông.

Pulex penetrans, một loại rệp phổ biến sống trong cát. Anh sẽ

miêu tả nó, song nhất quyết không ghi lại, dù chỉ trong nhật ký, là
anh bị chúng dùng làm tổ.

Chuyện có gì tệ lắm đâu, Bonpland nói.

Humboldt nói, anh đã suy nghĩ nhiều về quy luật của vinh

quang. Một người bị biết là dưới móng chân có rệp sẽ không được ai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.