tồn tại trên đất Hội An đều mang đậm dấu ấn Trung Hoa. Có tài liệu còn cho
biết, nhiều nhà cổ, hội quán được tháo dỡ từ quê hương của những người
Hoa Minh Hương và chở bằng tàu sang lắp ráp lại tại Hội An.
Riêng nghệ thuật kiến trúc Nhật đến nay chỉ còn thể hiện ở một số chi tiết
trang trí trong vài nhà cổ. Đáng chú ý nhà cổ Tân Ký số 101 đường Nguyễn
Thái Học có một vì vỏ cua chạm khắc hai bao kiếm vắt chéo trên nền dải lụa
và mây cụm. Giới chuyên môn đặt dấu hỏi, phải chăng đây là điểm gặp gỡ
giữa hai nền văn hóa Việt - Nhật.
Do toàn bộ Đô thị cổ Hội An đều nằm trong vùng hạ lưu sông Thu Bồn,
từ hàng trăm năm qua, mỗi năm từ tháng 10 đến tháng 12 trời đều “hành cơn
lụt mỗi năm” nên vật liệu gỗ của tất cả các ngôi nhà trong phố cổ đều được
làm bằng các loại thiết mộc nhóm 1, 2 như lim, trắc, kiền kiền... Vào mùa lũ
lụt, du khách vẫn đến được Hội An và có thể ngồi trên các thuyền con vào
thăm tận nội thất của các di tích. Lúc này phố cổ không khác gì một Venise
của phương Đông.
Mắt cửa Hội An
Một phần quan trọng khác biệt và ấn tượng nhất trên một ngôi nhà Hội
An so với các vùng trong cả nước, đó là đôi mắt trang trí phía trên cửa chính
ra vào, cửa sau, cổng trước, cổng sau các ngôi nhà cổ Hội An. Đôi mắt gỗ
bao hàm các yếu tố nghệ thuật dân tộc truyền thống, kết hợp nhuần nhuyễn
với nghệ thuật ngoại lai.
Theo con số thống kê chưa đầy đủ, ước tính hiện nay tại Hội An có
khoảng 14 kiểu mắt cửa. Phổ biến là loại mắt cửa đẽo khắc biểu tượng thái
cực, lưỡng nghi. Riêng một số đình chùa, hội quán, tùy theo công năng, mắt
cửa còn được đẽo khắc hình hổ, hình dơi hoặc chữ thọ... Thứ nữa phổ biến
là hình cá chép, trích từ tích cá vượt vũ môn, được sử dụng với ý nghĩa chúc
sự dư thừa, thành đạt. Sau cá chép là giao long (một loài rồng chưa hoàn
chỉnh). Kết hợp với cá chép, giao long mang ý nghĩa sự tuần hoàn của vũ