ĐỎ TRỖI DẬY - Trang 160

cười đùa với Roque, phút sau cảm thấy ánh mắt tôi, cô ta lại trở nên băng
giá. Cảm giác này đến từ cả hai phía.

Phòng ngủ của tôi như xuất hiện từ một giấc mơ. Vàng viền quanh một

cửa sổ nhìn ra ngoài thung lũng. Một chiếc giường phủ đầy lụa, mền bông
và xa tanh. Tôi nằm lên giường khi một người thợ mát xa Hồng bước vào
và ở lại một giờ để xoa bóp cơ bắp cho tôi. Sau đó, ba người hầu Hồng yểu
điệu bước vào thành hàng để chăm lo cho các nhu cầu của tôi. Tôi bảo họ
sang phòng Cassius thay vì phục vụ tôi. Để làm dịu sự cám dỗ, tôi tắm
nước lạnh dưới vòi sen rồi đắm mình vào một trải nghiệm bằng hình ảnh
nổi của một thợ khoan tại cộng đồng khai mỏ Corinth. Tay Chim Lặn trong
đoạn trải nghiệm này ít tài năng hơn so với tôi trước đây, nhưng tiếng mũi
khoan, hơi nóng giả lập, bóng tối và những con rắn hổ lục, chúng làm tôi
thấy dễ chịu đến mức tôi đeo dải băng cũ rách tướp màu đỏ sẫm lên đầu.

Thêm nhiều đồ ăn được đưa tới. Augustus chỉ toàn nói suông. Những lời

thổi phồng rỗng tuếch. Đây là phiên bản gian khổ của bọn họ đây. Tôi cảm
thấy tội lỗi khi ngủ thiếp đi với một cái dạ dày đầy ắp, nắm chặt lấy tấm mề
đay có cánh hoa của Eo bên trong. Gia đình tôi tối nay sẽ lên giường với
cái bụng đói. Tôi lẩm bẩm tên em. Tôi lấy nhẫn cưới ra khỏi túi áo và hôn
lên nó. Cảm nhận nỗi đau. Chúng đã đánh cắp em đi. Nhưng em đã để
chúng làm thế. Em rời bỏ tôi. Em để lại cho tôi nước mắt, nỗi đau và sự
nhung nhớ. Em rời bỏ tôi để đem đến cho tôi sự căm phẫn, và tôi không
kìm lòng được mà ghét em trong khoảnh khắc, dù ngoài khoảnh khắc đó ra
chỉ toàn có tình yêu.

“Eo,” tôi thì thầm, và cái mề đay đóng lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.