ĐỎ TRỖI DẬY - Trang 369

“Tôi đoán cậu có thể sẽ nói tôi luôn mơ được trở thành một Đá Nham

Thạch,” anh ta lớn tiếng.

Khi còn bé, anh ta từng lẻn ra khỏi dinh thự mùa hè của gia đình tại New

Zealand, Trái Đất, và gia nhập cùng các Đá Nham Thạch khi những người
này thực hành Nagoge, một phần huấn luyện thiết yếu hằng đêm, trong đó
đám chiến binh này đi trộm cướp nhằm bổ sung cho khẩu phần còm cõi họ
được phát trong kỳ huấn luyện Agoge. Anh ta sẽ vật lộn tranh cướp những
mẩu đồ ăn với bọn họ. Anh ta kể rằng mình luôn giành phần thắng, cho tới
khi gặp Helga. Ngựa Hoang và tôi đưa mắt nhìn nhau và cố không bật cười
khi anh chàng phóng đại hết cỡ sự tròn trịa của Helga, đôi nắm tay chắc
nịch và cặp đùi mũm mĩm của cô ta.

“Tình yêu của họ quả là khủng,” tôi nói với Ngựa Hoang.
“Một tình yêu làm chấn động Trái Đất,” cô đáp.
Sáng hôm sau tôi thức dậy cạnh Tactus. Đôi mắt anh ta lạnh lùng như

cơn gió giá buốt lúc rạng đông.

“Lũ ngựa của chúng ta đã quyết định chạy mất. Tất cả.” Anh ta dẫn

chúng tôi tới chỗ các cậu con trai và các cô gái Nhà Ceres đang trông coi lũ
ngựa. “Không ai trong số họ thấy gì. Một phút trước lũ ngựa vẫn còn đây;
một phút sau chúng đã biến mất.”

“Lũ ngựa khốn khổ chắc đã bị hoảng loạn,” Pax rầu rĩ nói. “Tối qua trời

có bão. Có lẽ chúng chạy trốn vào rừng.”

Ngựa Hoang cầm những sợi dây dùng để buộc ngựa trong đêm. Đều bị

giật đứt làm đôi.

“Khỏe hơn vẻ bề ngoài của chúng,” cô nói đầy nghi ngờ.
“Tactus?” tôi hất hàm về phía hiện trường.
Anh ta nhìn sang Pax và Ngựa Hoang trước khi trả lời. “Có các dấu

chân…”

“Nhưng.”
“Sao tôi còn phải hoài hơi chứ?” Anh ta nhún vai. “Cậu biết tôi định nói

gì mà.”

Các Giám Thị đã làm đứt dây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.