ĐỎ TRỖI DẬY - Trang 43

Tôi xoay lại chống người lên khuỷu tay để đối diện với em. “Nói ra đi

nào. Em muốn gì?”

“Anh có biết vì sao em yêu anh không, Chim Lặn?” em hỏi.
“Vì khiếu hài hước của anh.”
Em bật cười khô khan. “Bởi vì anh nghĩ anh có thể giành được Vòng

Nguyệt Quế. Kieran nói với em hôm nay anh đã khiến mình bị bỏng thế
nào.”

Tôi thở dài. “Đồ chuột cống. Lúc nào cũng huyên thuyên. Cứ tưởng đáng

ra đó là những gì đứa em trai hay làm chứ không phải là những ông anh.”

“Kieran đã sợ chết khiếp, Darrow. Không phải cho anh, như anh có thể

nghĩ. Anh ấy sợ anh, vì anh ấy không thể làm những gì anh làm. Anh ấy
thậm chí còn chẳng dám nghĩ tới chúng.”

Em luôn nói vòng vo với tôi. Tôi ghét những điều viển vông mà em lấy

làm lẽ sống.

“Vậy em yêu anh vì em tin rằng anh nghĩ có những điều đáng để mạo

hiểm sao?” tôi đoán. “Hay vì anh có tham vọng?”

“Vì anh có một bộ óc,” em trêu đùa.
Em làm tôi phải hỏi lại lần nữa. “Em muốn anh làm gì, Eo?”
“Hành động. Em muốn anh dùng tài năng của mình cho giấc mơ của bố

anh. Em thấy cách mọi người nhìn anh, lấy anh làm tấm gương. Em muốn
anh nghĩ việc sở hữu miền đất này, miền đất của chúng ta, là đáng để mạo
hiểm.”

“Mạo hiểm tới mức nào?”
“Tính mạng của anh. Tính mạng của em.”
Tôi giễu cợt. “Em nóng lòng muốn rũ bỏ anh đến thế cơ à?”
“Hãy nói và họ sẽ lắng nghe,” em thúc giục. “Chỉ đơn giản vậy thôi. Mọi

đôi tai đều đang mong mỏi một giọng nói dẫn dắt họ qua bóng tối.”

“Vĩ đại lắm, làm vậy để đám lính treo cổ anh sao? Anh là con trai của

bố.”

“Anh sẽ không bị treo cổ.”
Tôi cười gay gắt. “Với một cô vợ như thế này thì có đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.