ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 101

của anh có một vẻ nồng nàn hoàn toàn thế tục, khác xa với mối nhiệt tâm
của một thầy tu trẻ.

— Anh bạn ạ, ông lại nói với anh, hãy làm một bác trưởng giả tốt ở thôn
quê, đáng mến và có học thức, còn hơn làm một nhà tu sĩ không có thiên
hướng.

Julien trả lời những câu khuyến dụ mới đó, kể về lời lẽ, thì anh nói rất giỏi,
anh tìm được những lời đúng với khẩu khí một anh sinh đồ sùng tín và trẻ
tuổi của chủng viện; nhưng cái giọng của anh khi nói những lời đó, nhưng
ngọn lửa che giấu vụng về nó bừng sáng trong đôi mắt anh, làm cho ông
Chélan lo sợ.

Không nên dự trắc quá xấu về Julien; anh bịa ra được đúng cách những lời
lẽ giảo quyệt tinh ranh và khôn ngoan. Kể tuổi anh thì như vậy là khá lắm.
Còn như giọng điệu, thì anh vốn sống với một người thôn quê; anh đã
không được trông thấy những gương mẫu lớn. Về sau này, được gần các
ngài kia một tí, là anh cừ khôi cả về điệu bộ cũng như về lời lẽ.

Bà de Rênal lấy làm ngạc nhiên rằng sự giàu có mới của chị hầu phòng
không làm cho chị ta sung sướng hơn lên; bà thấy chị ta luôn luôn đến ông
cha xứ, và khi trở về thì nước mắt lưng tròng; sau cùng, Élisa nói với bà về
chuyện hôn nhân của chị.

Bà de Rênal tưởng phát ốm; một thứ sốt rét làm cho bà không ngủ được; bà
chỉ sống khi nào mắt được trông thấy chị hầu phòng hoặc Julien. Bà không
thể nào nghĩ đến gì khác, ngoài hai người đó và nền hạnh phúc mà họ sẽ
tìm thấy trong cuộc chung sống với nhau. Sự nghèo nàn của gian nhà nhỏ
bé kia, trong đó người ta phải sống với năm chục louis tiền niên kim, bà tự
hình dung ra dưới những màu sắc mê ly. Julien rất có thể sẽ làm trạng sư ở
Bray, cái quận lỵ ở cách Verrières hai dặm [65] ; trong trường hợp đó, bà sẽ
được thỉnh thoảng gặp mặt anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.