ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 114

Lần đầu tiên trong đời, bà de Rênal cảm thấy như muốn báo thù đối với
chồng. Lòng căm thù cực độ của Julien đối với bọn nhà giàu sắp bùng nổ.
May thay, ông de Rênal gọi người coi vườn, và cùng với bác ta lo chuyện
lấy những bó cành gai lấp cái lối đi lạm phép xuyên qua khu vườn quả.
Julien không trả lời một tiếng nào những sự ân cần mà anh là đối tượng
suốt từ lúc đó đến hết cuộc dạo chơi. Ông de Rênal vừa dời chân đi, hai bà
bạn liền kêu mệt, mỗi người xin anh cho khoác một bên cánh tay.

Đi giữa hai người đàn bà mặt đỏ dừ và lúng túng vì nỗi xao xuyến cực độ,
sắc mặt xanh nhợt kiêu kỳ, vẻ lầm lầm và cả quyết của Julien hiện thành
một sự tương phản dị kỳ. Anh coi khinh hai người đàn bà đó, và tất cả các
tình cảm âu yếm.

Chao ôi! Anh nghĩ bụng, không có lấy năm trăm quan tiền niên kim để ta
học hành đến nơi đến chốn. Chà! Ta thì đá tung cái thằng cha ấy đi chứ!

Anh mê man về những ý nghĩ nghiêm khắc đó, nên những lời ngọt ngào
của hai chị em bạn kia, anh chỉ thèm để ý hiểu đôi phần, mà anh lấy làm
ghét vì cho là vô nghĩa, ngô nghê, yếu đuối, nói tóm lại là đàn bà.

Cứ nói để mà nói, và cứ tìm mãi cách giữ cho câu chuyện câu trò được linh
hoạt, bỗng bà de Rênal nói rằng sở dĩ chồng bà từ Verrières về đây, là vì
ông đã giao dịch với một người tá điền của ông, để mua bẹ ngô [77] .
(Trong xứ này, người ta nhồi đệm giường bằng bẹ ngô. )

— Nhà tôi sẽ không quay trở lại đây với chúng ta đâu, bà de Rênal nói
thêm; cùng với bác làm vườn và anh hầu phòng, ông ấy đi trông nom làm
nốt việc thay bẹ ngô cho các đệm giường trong nhà. Sáng hôm nay ông ấy
nhồi bẹ ngô cho tất cả các giường ở gác nhất, bây giờ ông ấy đến gác hai.

Julien bỗng thất sắc, anh nhìn bà de Rênal một cách khác thường, và một
lúc sau anh tìm mưu kéo riêng bà ra bằng cách đi gấp bước lên. Bà Derville
để mặc họ tách ra xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.