ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 132

xa nàng trong chốc lát, thì chỉ là để đi làm nên công trạng hiển hách và
xứng đáng được nàng yêu nhiều hơn nữa.

Cho dù là có cái trí tưởng tượng của Julien đi nữa, thì một chàng thanh niên
nào được nuôi dưỡng giữa những sự thật đáng buồn của xã hội Paris, đến
quãng đó của cuốn tiểu thuyết của anh, cũng sẽ bị thức tỉnh vì sự chua chát
lạnh lùng, những hành động vĩ đại sẽ biến mất cùng với hy vọng đạt tới, để
nhường chỗ cho câu cách ngôn rất phổ biến, ta mà rời khỏi tình nhân thì ta
có cơ, hỡi ơi! bị phụ tình hai ba lần mỗi ngày. Còn anh chàng nhà quê trẻ
tuổi thì chả trông thấy gì khác hơn giữa anh ta với những hành động hết sức
anh hùng, là sự thiếu thời cơ.

Nhưng bóng đêm dày thẳm đã thay thế cho ngày tàn, và anh còn phải đi hai
dặm đường nữa mới xuống tới thôn xóm của Fouqué. Trước khi lìa cái
hang đá nhỏ, Julien nhóm lửa và đốt kỹ càng tất cả những cái anh đã viết.

Anh làm cho bạn anh rất kinh ngạc khi đến gõ cửa nhà anh ta lúc một giờ
đêm. Anh thấy Fouqué đương bận làm sổ sách. Đó là một chàng thanh niên
cao lớn, thân hình không cân đối gì lắm, mặt có những nét thô lớn khắc
khổ, một cái mũi dài ngoằng ngoẵng, và rất nhiều chất hồn hậu lẩn dưới cái
vẻ ngoài gớm guốc kia.

— Vậy ra mày đã giận nhau với ông de Rênal nhà mày rồi sao, mà đến đây
một cách bất thình lình thế này?

Julien kể lại cho anh, nhưng có cân nhắc đắn đo, các sự việc xảy ra hôm
trước.

— Ở lại đây với tao, Fouqué bảo anh, tao thấy rằng mày đã biết rõ ông de
Rênal, ông Valenod, viên quận trưởng Maugiron, cha xứ Chélan, mày đã
hiểu những sự quỷ quyệt của tính tình những con người đó, thế là bây giờ
mày đã đủ tư cách để ra mặt ở những cuộc đấu thầu. Mày giỏi số học hơn
tao, mày sẽ giữ sổ sách cho tao. Trong nghề buôn này, tao kiếm bở lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.