ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 171

Thật là rõ ràng, Julien nói, vì cuối cùng anh đã dám hiểu: ” Ông ấy đang
tập ban phước."

Sau vài giây lát:

— Tôi đã sẵn sàng, ông giám mục nói. Ông ạ, ông hãy đi loan báo cho vị
chủ tịch và các vị trong tăng hội biết.

Một lát sau, ông Chélan, có hai cha xứ cao tuổi hơn cả đi theo, bước vào
bằng một cái cửa rất lớn chạm trổ huy hoàng, mà Julien lúc trước không
trông thấy. Nhưng lần này anh đứng theo hàng ngũ của anh, là hàng cuối
cùng, và chỉ có thể trông thấy ông giám mục qua vai các tu sĩ chen chúc rất
đông ở cái cửa đó.

Ông giám mục đi từ từ xuyên qua gian phòng, khi ông đến ngưỡng cửa, các
cha xứ xếp hàng lại thành đám rước. Sau một giây lát lộn xộn, đám rước
bắt đầu khởi hành và cất tiếng hát một bài thánh ca. Ông giám mục đi sau
cùng, giữa ông Chélan và một ông cha xứ khác rất già, Julien len vào gần
sát Đức Cha, với tư cách là tùy viên của cha xứ Chélan. Đám đi theo những
hành lang dài của tu viện Bray-thượng. Mặc dầu trời nắng chói chang, các
hành lang đó vẫn tối tăm ẩm thấp. Cuối cùng, đám ra đến hành lang của tu
viện. Julien thấy một nghi lễ đẹp như thế, thán phục ngẩn người ra. Sự
tham vọng được đánh thức dậy bởi tuổi trẻ của ông giám mục, cùng với sự
linh mẫn và lễ độ tuyệt vời của vị giáo chủ đó, làm cho lòng anh ngổn
ngang bời bời. Sự lễ độ ấy thật khác xa với cái lễ độ của ông de Rênal,
ngay cả những ngày ông ta vui vẻ. Càng lên đến gần bậc cao nhất của xã
hội, Julien nghĩ bụng, càng thấy những tác phong cao nhã tuyệt vời.

Đám đang đi vào nhà thờ bằng một cửa ngang, thì bỗng một tiếng động
kinh khủng làm rung vang những vòm trần cổ kính của ngôi nhà thờ, Julien
tưởng chừng nó sắp sụp đổ. Đó lại là khẩu đại bác nhỏ, được kéo bởi tám
con ngựa phi nước đại, nó vừa mới tới và tới nơi một cái, là được lắp ngay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.