ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 225

— Úi dào! Mất công toi. Ông Maslon đã hứa với ông ấy rằng ông ấy sẽ
thuê được với giá ba trăm quan; ông thị trưởng, vì phản đối; nên đã được
ông phó giám mục de Frilair triệu đến toà giám mục.

Julien bước tới, có vẻ làm phiền hai người bạn kia rất nhiều, họ không nói
thêm một lời nào nữa.

Julien không bỏ sót cuộc đấu thầu. Trong một gian phòng tối tăm, đông
nghịt những người; nhưng ai nấy đều nhìn vào mặt nhau một cách lạ lùng.
Tất cả mọi con mắt đều chăm chú vào một cái bàn, trên đó Julien thấy có
ba mẩu nến đương thắp, trong một cái khay bằng thiếc. Viên thừa phát lại
kêu to: Thưa các ngài, ba trăm quan!

— Ba trăm quan! Quá quắt lắm, một người nói thầm với người bên cạnh.
Và Julien đứng giữa hai người. Đáng giá tám trăm là ít! Tôi nhất định trả
lên đấy.

— Khác nào nhổ nước bọt lên trời. Anh có lợi gì mà gây oán với ông
Maslon, ông Valenod, đức giám mục, ông phó giám mục de Frilair dễ sợ,
và tất cả đoàn lũ.

— Ba trăm hai mươi quan, anh kia kêu to lên.

— Cái thằng ươn gàn! Người bên cạnh đối đáp. Vừa đúng có một thám tử
của ông thị trưởng đây này, hắn vừa nói vừa chỉ Julien.

Julien quay phắt lại để trừng phạt lời nói đó; nhưng hai gã dân xứ Franche-
Comté không để ý tí nào đến anh nữa rồi. Sự bình tĩnh của họ làm cho anh
cũng trở lại bình tĩnh. Vừa lúc đó, mẩu nến cuối cùng tắt ngấm, và tiếng nói
kéo dài của viên thừa phát lại phán định cho thuê ngôi nhà, trong chín năm,
cho ông de Saint-Giraud, trưởng phòng ở tòa hành chính tỉnh S, với giá tiền
ba trăm ba mươi quan.

Khi ông thị trưởng đã ra khỏi gian phòng, thiên hạ bắt đầu bàn tán.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.