ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 233

xứ cũ Chélan và đồng thời, với ông cha mới, để kể cho cả hai ông chi tiết
mối tình của Julien.

Ngay ngày hôm sau khi Julien đến, từ sáu giờ sáng ông cha xứ Chélan cho
gọi anh lên:

— Tôi không hỏi gì anh cả, anh ạ, ông nói với anh, và nếu cần tôi còn ra
lệnh cho anh đừng nói gì với tôi cả, tôi yêu cầu trong hai ba ngày anh phải
đi lên chủng viện ở Besancon hoặc đi lên nhà bạn anh là Fouqué, anh ta vẫn
luôn luôn sẵn sàng gây cho anh một đời sống huy hoàng. Tôi đã dự liệu
mọi thứ, thu xếp mọi thứ, nhưng anh phải đi, và trong một năm không được
trở về Verrières.

Julien không trả lời câu nào, anh còn cân nhắc xem có nên coi là danh dự
của anh bị xúc phạm bởi những sự chăm sóc của ông Chélan đối với anh
không, vì dù sao ông cũng không phải là bố anh.

— Ngày mai cũng giờ này, con sẽ có hân hạnh gặp lại cha, cuối cùng anh
nói với ông cha xứ.

Ông Chélan, bản tâm muốn dùng uy quyền thắng phục một anh chàng còn
trẻ tuổi như vậy, nên nói rất nhiều. Thu mình trong một thái độ và một nét
mặt hết sức kính cẩn, Julien không hề mở miệng.

Sau cùng, anh ra về, và chạy đi báo tin cho bà de Rênal. Anh thấy bà đương
vô cùng đau khổ. Chồng bà vừa mới nói với bà một cách khá thẳng thắn.
Bản tính vốn nhu nhược, lại thêm cái viễn tưởng vụ thừa kế gia tài ở
Besancon, làm cho ông quyết định coi bà như hoàn toàn vô tội. Ông vừa
mới nói thực với bà cái tình trạng lạ lùng của dư luận quần chúng ở
Verrières hiện nay. Công chúng nghĩ sai, bị những kẻ ghen ghét làm cho
lầm lạc, nhưng làm thế nào bây giờ?

Bà de Rênal có một lúc có ảo tưởng rằng Julien sẽ có thể nhận lời ông
Valenod, và ở lại Verrières. Nhưng bà không còn là người đàn bà chất phác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.