ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 281

nắm lấy cánh tay anh đang sau một cái cột Julien đương nấp, sống dở chết
dở. Ông định giới thiệu anh với đức giám mục.

— Con bị ngây ngất đây mà, con ơi, ông linh mục nói với anh khi thấy anh
nhợt nhạt và hầu như không cất chân đi được, con đã làm việc nhiều quá.
Ông đưa tay cho anh vịn. Con hãy đi theo ta, con hãy ngồi xuống chiếc ghế
dài nhỏ này của người ban nước phép, đằng sau lưng ta, ta sẽ che cho con.
Lúc đó hai người đương ở cạnh cái cổng lớn. Con hãy bình tâm, còn những
hai mươi phút nữa Đức cha mới tới, Con hãy cố hồi phục đi, khi nào ngài
đi qua, ta sẽ đỡ con dậy, vì ta con khỏe mạnh cứng cáp, mặc dầu đã có tuổi.

Nhưng khi ông giám mục đi qua, Julien còn run rẩy đến nỗi cha Chas đành
phải từ bỏ ý nghĩ giới thiệu anh.

— Con đừng nên buồn quá, ông nói với anh, ta sẽ tìm được một dịp khác.

Buổi tối, ông cho đem đến tiểu giáo đường của chủng viện mười livre [191]
nến bạch lạp tiết kiệm được, ông nói, do Julien đã khéo chăm nom và đã
cho thổi tắt nhanh chóng. Chẳng có gì sai sự thực bằng. Chính bản thân anh
chàng tội nghiệp đương tắt ngấm thì có, anh không hề có được một ý nghĩ
gì từ lúc trông thấy bà de Rênal.

CHƯƠNG XXIX

BƯỚC TIẾN THÂN ĐẦU TIÊN

Y đã hiểu biết thời đại của y, y đã hiểu biết quản hạt của y, và y lại giàu có.

NGƯỜI TIÊN KHU [192]

Julien chưa ra khỏi giấc mơ màng sâu thẳm mà chìm ngập vào, thì một buổi
sáng, cha Pirard nghiêm khắc cho gọi anh lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.