ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 314

khi được trông thấy lại, trong tay anh và gần như ở dưới chân anh, người
đàn bà kiều mỵ kia, người đàn bà duy nhất mà anh đã yêu, và mới vài giờ
trước đó, còn hoàn toàn sợ sệt một vị Chúa ghê gớm và hoàn toàn yêu thích
bổn phận. Những quyết tâm được củng cố bởi một năm trời kiên trinh đã
không đứng vững nổi trước sự dũng cảm của anh.

Ít lâu sau nghe thấy có tiếng ồn ào trong nhà; một điều mà bà quên không
nghĩ đến, làm cho bà de Rênal rối loạn.

— Con Élisa độc bụng kia sắp vào trong buồng này, còn cái thang to tướng
kia, biết làm thế nào? Bà nói với tình lang; cất nó ở đâu bây giờ? Để tôi
đem nó lên gác kho, bỗng bà kêu lên, với một nỗi vui hớn hở.

— Nhưng phải đi qua buồng tên người nhà, Julien ngạc nhiên nói.

— Tôi sẽ để cái thang ở hành lang, tôi sẽ gọi tên người nhà và sai hắn một
việc gì đó.

— Mình nên liệu mà chuẩn bị sẵn một câu gì để phòng khi tên người nhà đi
qua trước cái thang, trong hành lang, mà để ý thấy chăng.

— Phải đấy, mình yêu của tôi ạ, bà de Rênal vừa nói vừa hôn anh một cái.
Còn mình, nên liệu mà ẩn nấp thật mau dưới gầm giường, nếu, trong khi tôi
vắng mặt, con Élisa nó vào đây.

Julien ngạc nhiên về nỗi vui vẻ đột nhiên đó. Vậy là, anh nghĩ, khi đến gần
một nguy cơ vật chất, đáng lẽ rối loạn, thì nàng trở lại vui vẻ, vì quên cả
mọi niềm hối hận! Thật là một người đàn bà ưu việt! Chà! Được ngự trị
trong trái tim đó thật là vinh diệu biết bao! Julien sướng mê người.

Bà de Rênal cầm lấy cái thang; rõ ràng là cái thang quá nặng đối với bà.
Julien chạy đến giúp bà; anh cảm thán cái thân hình thanh lịch kia không có
vẻ gì báo hiệu là có sức mạnh cả, khi bỗng nhiên, không cần có sự giúp đỡ,
bà nắm lấy cái thang, và nhấc bổng nó lên như một cái ghế vậy. Bà đem nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.