ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 381

Julien thấy ông khoái hoạt; sự tức giận điên cuồng của bọn quý tộc làm cho
ông được giải buồn. Đó là, Julien nghĩ bụng khi ở đề lao đi ra, con người
duy nhất vui vẻ mà ta được thấy ở nước Anh.

Cái khái niệm có ít nhất cho bọn bạo ngược chuyên chế, là khái niệm
Thượng Đế, Vane có bảo anh như vậy...

Chúng tôi tước bỏ phần còn lại của hệ thống tư tưởng này, vì trắng trợn.

Khi anh trở về, ông de La Mole hỏi anh:

— Ông đem từ nước Anh về cho tôi được ý nghĩ gì vui nào?... Anh lặng
thinh.

— Ông đem được ý nghĩ gì về, vui hay không cũng được? Ông hầu tước
vội hỏi tiếp.

— Đệ nhất, Julien nói, là người Anh khôn ngoan nhất cũng rồ dại mỗi ngày
một tiếng đồng hồ; y bị ám ảnh bởi con ma tự tử, nó là vị thần của nước đó.

2. Trí tuệ và thiên tài mất hai mươi nhăm phần trăm giá trị khi đổ bộ lên đất
Anh.

3. Ở đời không có gì đẹp, đáng cảm thán, làm mê lòng người bằng những
phong cảnh nước Anh.

— Bây giờ đến lượt tôi, hầu tước nói:

Đệ nhất, tại sao ông lại nói, trong cuộc khiêu vũ ở nhà ông đại sứ Nga, rằng
ở nước Pháp có ba chục vạn thanh niên hai mươi nhăm tuổi thiết tha muốn
có chiến tranh? Ông cho rằng điều đó làm vui lòng các ông vua sao?

— Nói chuyện với các nhà ngoại giao lớn của chúng ta, thật chả biết làm
thế nào, Julien nói. Họ có thói quen mở những cuộc thảo luận đứng đắn.
Nếu ta cứ khư khư trong vòng những ý khuôn sáo của các báo chí, thì ta bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.