ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 384

— Hay lắm, ông hầu tước nói và trở lại dáng vui vẻ; chuẩn y; tôi cứ tưởng
ông sẽ thuyết tôi về luân lý đạo đức. Ông đã thành thục rồi đấy.

Ông de Valenod nói cho Julien biết [291] rằng người giữ phòng xổ số ở
Verrières vừa mới chết; Julien thấy rằng cho lão de Cholin cái chân đó thì
cũng vui đấy, cái lão ngu xuẩn mà ngày trước anh đã nhặt được đơn thỉnh
nguyện trong buồng ông de La Mole. Ông hầu tước cười ha hả về cái đơn
thỉnh nguyện mà Julien đọc thuộc lòng cho ông khi anh đưa ông ký bức thư
gửi bộ tài chính để xin cái chân đó.

Ông de Cholin vừa được bổ dụng xong, thì Julien được biết rằng cái chân
đó đã được ban đại biểu tỉnh đứng xin cho ông Gros, nhà hình học nổi
tiếng. Con người hào hiệp đó chỉ có một nghìn bốn trăm quan lợi tức hàng
năm, và mỗi năm lại cho người giữ chức vụ mới chết kia vay sáu trăm quan
để giúp y nuôi sống gia đình.

Julien ngạc nhiên về cái việc mình đã làm [292] . Không hề gì, anh nghĩ
bụng; rồi còn phải làm nhiều chuyện bất công khác nữa, nếu ta muốn thành
đạt và lại còn phải biết giấu giếm những chuyện đó, dưới những lời lẽ ân
tình mỹ tự; tội nghiệp ông Gros! Chính ông ta xứng đáng được huân
chương, thì lại là ta được, và ta phải hành động theo chiều hướng của cái
chính phủ nó tặng huân chương đó cho ta.

CHƯƠNG VIII

HUÂN CHƯƠNG NÀO LÀ SANG TRỌNG?

Nước của ngươi không làm cho ta đỡ khát, ông thần khát nước nói. -
Nhưng đó là cái giếng mát nhất của cả miền Diar Békir đấy.

PELLICO. [293]

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.