ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 387

Julien chào kính cẩn. Thế ra, ngay cả giữa một cuộc khiêu vũ, ta cũng có
nhiệm vụ phải tường trình với tất cả mọi người trong gia đình. Ta chả được
trả tiền để làm người cán sự đấy ư? Anh bực mình nói thêm: Lại còn nỗi,
có Trời biết là những điều ta sẽ nói với cô con gái có làm ngang trái những
dự định của ông bố, ông anh, bà mẹ hay không! Thật đúng là một cái triều
đình của một bậc vua chúa, ở đấy cần phải hoàn toàn vô vị, mà không được
để cho ai có quyền phàn nàn về mình.

Cô con gái cao lớn kia, sao mà ta ghét thế! Anh vừa nghĩ vừa nhìn cô de La
Mole bước chân đi vì mẹ cô đã gọi cô để giới thiệu với nhiều bà bạn. Cô đi
qua tất cả mọi kiểu thời trang, áo cô mặc như muốn tụt khỏi vai... Nước da
cô lại còn xanh hơn trước khi đi du lịch... Tóc gì mà chẳng ra màu sắc gì vì
vàng hoe quá! Hình như ánh sáng có thể xuyên qua được. Cách chào, cách
nhìn, mới kiêu căng làm sao! Bộ điệu cử chỉ cứ như một bà hoàng.

Cô de La Mole vừa mới gọi người anh lúc chàng ta rời phòng khách.

Bá tước Norbert lại gần Julien:

— Ông Sorel thân mến, chàng nói với anh, mười hai giờ đêm nay ông
muốn tôi tìm ông ở đâu để đi dự hội khiêu vũ ở nhà ông de Retz? Ông ta có
đặc biệt nhờ tôi dẫn ông đến.

— Tôi biết rõ là nhờ ai mà tôi được hưởng nhiều ân huệ đến thế, Julien vừa
trả lời vừa cúi chào rạp xuống tận đất.

Nỗi bực mình của anh, vì không thể tìm được cái gì chê trách ở cái giọng lễ
độ và cũng thiết tha nữa của Norbert khi chàng nói với anh, bèn trút vào
câu trả lời mà anh, Julien, anh đã đáp lại câu nói có nhã ý kia. Anh thấy ở
trong đó thoáng có một cái gì thấp hèn.

Buổi tối, khi đến vũ hội, anh kinh ngạc vì vẻ huy hoàng của dinh thự de
Retz. Sân vào được căng một tấm màn rạp mênh mông bằng vải chéo màu
huyết dụ lấm tấm những đốm sao bằng vàng lịch sự không gì bằng. Dưới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.