ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 389

— Cô de La Mole có vẻ chế ngự được nỗi vui thích của sự đắc thắng, mà
cô trông thấy rõ ràng lắm chứ. Có vẻ như cô sợ làm vui lòng cho người nào
nói chuyện với cô.

— Được lắm! Thế mới gọi là nghệ thuật quyến rũ…

Julien cố sức để được trông thấy con người quyến rũ đó mà không sao thấy
được; có đến bảy tám người đàn ông cao lớn hơn đứng che mắt anh.

— Trong cái dáng e lệ rất quý phái kia, thật đúng là có trò điệu bộ làm
duyên, anh chàng thanh niên có ria mép tiếp lời.

— Và đôi mắt xanh to kia cụp xuống rất từ từ, cái lúc hình như sắp để lộ
chân tình, anh chàng bên cạnh tiếp lời. Quả đáng tội, không gì khéo bằng.

— Thử trông cô Fourmont xinh đẹp, ở bên cạnh cô ta, có vẻ tầm thường
biết mấy, một anh chàng thứ ba nói.

— Cái vẻ e lệ kia có ý nghĩa rằng: Thiếp sẽ trổ biết bao món yêu kiều đối
với chàng, nếu chàng là người xứng đáng với thiếp!

— Và ai là người có thể xứng đáng với nàng Mathilde tuyệt vời? Anh
chàng thứ nhất nói. Phải là một ông hoàng nào đó đẹp trai, tài trí, thân hình
cân đối, một bậc anh hùng ở trận mạc, và tuổi chỉ hai mươi là cùng.

— Con hoang của hoàng đế nước Nga... mà người ta sẽ phong cho làm vua
chúa để xứng đáng cuộc hôn nhân này... hay chỉ là bá tước de Thaler thôi,
với cái vẻ nhà quê ăn mặc diện…

Khung cửa lúc đó vãn người, Julien lọt vào được.

Nàng đã được con mắt của bọn búp bê này coi là tuyệt mỹ như vậy, thì
cũng đáng để ta xem xét kỹ, anh nghĩ thầm. Ta sẽ hiểu rõ thế nào là sự hoàn
mỹ đối với những kẻ đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.