ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 388

tấm màn rạp đó, cái sân được biến thành một rừng cam và trúc đào đương
nở hoa. Người ta đã công phu chôn lút hẳn những chậu trồng cây đi, nên
những cây trúc đào và cam có vẻ như mọc từ dưới đất lên. Con đường xe
cộ đi lại được rải cát.

Cái toàn cảnh đó, anh chàng tỉnh lẻ thấy thật là dị thường. Anh không hề
quan niệm được một vẻ huy hoàng đến thế; trong chốc lát, vì trí tưởng
tượng bị xúc động nên anh tuyệt nhiên không còn tí gì là bực mình nữa.
Trên xe, dọc đường đi đến vũ hội, Norbert thì sung sướng, mà anh thì thấy
cái gì cũng đen tối; vừa vào đến sân, vai trò của hai người đổi ngược lại.

Norbert chỉ chú ý đến vài chi tiết chưa được chăm chút lắm, giữa cảnh huy
hoàng đến thế. Chàng ước lượng phí tổn của mỗi thứ, và dần dần khi đi đến
một tổng số khá cao, Julien nhận xét thấy chàng ta có vẻ gần như ghen ghét
và trở nên bực mình.

Còn về phần anh, thì anh mê say, thán phục, và hầu như thành nhút nhát vì
quá cảm động, khi đi đến phòng khách đầu tiên ở đó đương khiêu vũ.
Người ta chen chúc nhau ở cửa phòng khách thứ hai, và người đông đến
nỗi anh không bước lên được. Cảnh trang trí của phòng khách thứ hai này
hình dung cung điện Alhambra [297] của thành Grenade [297] .

— Đúng là hoa khôi của vũ hội, phải công nhận điều đó, một chàng thanh
niên có ria mép nói, vai chàng ta thúc cả vào ngực Julien.

— Cô Fourmont, suốt mùa đông trước là người đẹp nhất, chàng đứng bên
cạnh trả lời, nay thấy mình bị tụt xuống hàng thứ nhì. Cậu thử trông cái vẻ
mặt khác thường của cô ta.

— Thật, đúng là cô ả vận dụng hết khả năng để làm duyên. Trông kìa, trông
cái nụ cười duyên dáng khi cô ta nhảy một mình trong bài đối vũ này. Thực
tình không chê được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.