ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 410

Nhân chuyện một bông hoa, Julien bèn kể vài câu trong thi phẩm
Géorgiques của Virgile, và thấy rằng không gì hay bằng những câu thơ của
tu sĩ Delille. Nói tóm lại, anh nựng nọt ông học sĩ bằng đủ mọi cách. Sau
đó, với một vẻ hết sức thản nhiên:

— Tôi đoán rằng, anh nói, cô de La Mole đã được kế thừa một ông chú ông
bác nào đó mà cô để tang.

— Ủa! Ông là người trong nhà, ông học sĩ vừa nói vừa đứng sững ngay lại,
mà ông không biết chuyện ngông cuồng của cô ấy à? Kể ra, bà mẹ cho
phép cô ta làm những chuyện như thế, thì cũng lạ đấy; nhưng, ta nói riêng
với nhau, ở trong cái nhà này, người ta không được xuất sắc lắm về tính khí
cương nghị. Cô Mathilde có đủ tính khí thay cho tất cả nhà, và thao túng tất
cả. Hôm nay là ngày 30 tháng tư! Và ông học sĩ dừng lại và nhìn Julien với
một vẻ hóm hỉnh. Julien mỉm cười với một vẻ mà anh hết sức làm cho
thông minh.

Giữa những chuyện thao túng cả nhà, mặc một chiếc áo dài đen, với ngày
30 tháng tư, thì có thể có quan hệ như thế nào nhỉ? Anh tự hỏi. Thật có lẽ
mình vụng về hơn là mình tưởng.

— Tôi xin thú thật... , anh nói với ông học sĩ, và mắt anh vẫn tiếp tục dò
hỏi ý tứ.

— Ta hãy đi một vòng trong vườn, ông học sĩ nói, và ông vui thích thoáng
thấy một dịp được kể một câu chuyện dài và tao nhã. Thế nào! Có lẽ nào
mà ông lại không biết chuyện gì đã xảy ra ngày 30 tháng tư 1574.

— Ở đâu chứ? Julien ngạc nhiên nói.

— Ở quảng trường Bãi Sỏi [334] .

Julien ngạc nhiên quá, nên câu đó không làm cho anh đoán ra chuyện gì. Sự
tò mò, sự chờ đợi một hứng thú bi thảm, rất phù hợp với tính tình của anh,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.