ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 428

cô, cô lại tìm ra được những lý lẽ mới cho cuộc thảo luận đó, chung quy đã
làm tiêu tan hoàn toàn những giây phút buồn chán mà cô thường vẫn hay
bị.

Là con gái một người tài trí có thể trở nên bộ trưởng, và trả lại những khu
rừng cây cho giới tăng lữ, cô de La Mole, hồi còn ở tu viện Thánh Tâm, đã
được người ta nịnh nọt quá đáng. Cái tai họa đó không bao giờ có thể đền
bù lại được. Người ta đã thuyết phục cô rằng vì tất cả những ưu thế của cô
về dòng dõi, về của cải... cô phải sung sướng hơn bất kỳ một cô nào khác.
Đó là nguồn gốc nỗi buồn chán của các ông hoàng và mọi sự điên rồ của
họ.

Mathilde đã không thoát khỏi ảnh hưởng tai hại của ý nghĩ đó. Dù thông
minh tài trí đến đâu, hồi lên mười tuổi, người ta cũng không thể đề phòng
được những lời nịnh nọt, bề ngoài thấy rất là có cơ sở, của cả một nhà tu
kín.

Từ lúc cô đã quyết tâm yêu Julien, cô không buồn chán nữa. Ngày ngày cô
tự lấy hài lòng vì đã quyết định tự cho mình có một mối tình say mê lớn.
Trò vui này cũng có nhiều nguy hiểm, cô nghĩ. Tốt thôi! Nghìn lần tốt thôi!

Trước đây không có tình say mê lớn, ta buồn chán vật vờ giữa cái thời tốt
đẹp nhất của đời người, từ mười sáu đến hai mươi tuổi. Ta đã bỏ phí mất
những năm đẹp đẽ nhất của ta; nỗi vui duy nhất của ta hồi đó là bắt buộc
phải nghe những lời lẩm cẩm của các bà bạn của mẹ ta, bọn họ, cái hồi ở
Coblentz [360] năm 1792, nghe nói không phải là hoàn toàn nghiêm nghị
như lời ăn tiếng nói của họ bây giờ đâu.

Chính trong khi những nỗi hồ nghi lớn kia làm cho Mathilde xao xuyến,
Julien không hiểu ý nghĩa của những khóe mắt cô đăm đăm nhìn anh rất
lâu. Anh có nhận thấy sự lạnh lùng tăng gấp bội trong mọi ý tứ của bá tước
Norbert, và thái độ đột nhiên kiêu hãnh trở lại trong ý tứ của các chàng de
Caylus, de Luz và de Croisenois.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.