ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 450

Ngày mai, bốn trăm cái phòng khách sẽ vang lên nỗi nhơ nhuốc của cô, và
thiên hạ vui thích biết bao!

Bọn đầy tớ xì xào riêng với nhau về những sự biệt nhỡn rõ ràng mà ta là
đối tượng, ta biết, ta có nghe thấy chúng nói...

Một mặt khác, những bức thư của cô!... Họ có thể tưởng là ta vẫn giữ trong
mình. Bất chợt ta trong buồng cô, họ tước những thư đó của ta. Ta sẽ đối
phó với hai, ba, bốn người, chả biết chừng, Nhưng mà những người đó, họ
sẽ lấy ở đâu ra! Ở Paris, tìm đâu ra những kẻ hạ thuộc kín đáo? Chúng sợ
tòa án lắm... Phải rồi! Lại là chính bản thân bọn Caylus, Croisenois, de Luz
đấy thôi. Cái lúc đó, và cái bộ mặt ngu dại của ta giữa bọn họ, sẽ là nỗi vui
thú của họ. Coi chừng số phận Abailard [382] , cậu thư ký ơi!

Thế thì, phải rồi! Các ngài ơi, các ngài sẽ mang những dấu vết của tớ, tớ sẽ
đánh vào mặt, như quân lính của César ở Pharsale [383] ... Còn những bức
thư, thì ta có thể cất giấu ở nơi chắc chắn. Julien sao chép hai bức cuối
cùng; giấu những bản sao đó vào trong một quyển của bộ Voltaire đẹp ở thư
viện, và thân hành đem các bản chính ra bưu trạm.

Khi anh trở về: Ta sắp lao vào cái trò thật điên rồ, anh kinh ngạc và khiếp
sợ tự nhủ. Đã một khắc đồng hồ, anh không nhìn đương diện cái hành động
của anh đêm tới.

Nhưng nếu ta từ chối thì sau đó ta sẽ tự khinh ta! Suốt đời, cái hành vi đó
sẽ là một mối ngờ vực lớn và, đối với ta, một sự ngờ vực như thế là một nỗi
đau khổ xót xa nhất. Ta đã trải qua nỗi đau khổ đó đối với gã nhân tình của
Amanda đây thôi! Ta nghĩ rằng ví thử là một tội ác rành mạch thì ta sẽ có
thể tha thứ cho ta dễ dàng hơn; một khi tội ác được thú nhận, ta sẽ thôi
không nghĩ đến nữa.

Sao! Chẳng lẽ ta kình địch với một người mang một cái tên tuổi đẹp nhất
nước Pháp, mà ta lại tự mình, vui vẻ trong lòng, tuyên bố là chịu thua kém

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.