ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 453

trước, anh thở dài nói thêm, ta không bắt buộc đề phòng con người mà ta
liều mạng vì nàng. Về nỗi nguy hiểm, cũng khác xa biết bao!

Ví thử ta có thể bị giết chết trong những thửa vườn của ông de Rênal thì ta
cũng không bị ô nhục thanh danh. Người ta có thể dễ dàng làm cho cái chết
của ta trở thành khó giải thích, ở đây, người ta sẽ kể chẳng thiếu gì chuyện
xấu xa ghê tởm trong các phòng khách của dinh de Chaulnes, dinh de
Caylus, dinh de Retz... Nghĩa là khắp nơi. Ta sẽ là một kẻ đại gian đại ác
trong hậu thế.

Trong hai ba năm, anh vừa nói tiếp lời vừa cười, và tự chế giễu mình.
Nhưng ý nghĩ đó làm anh rã rời cả người. Thế còn ta, người ta có thể thanh
minh cho ta ở đâu được? Cứ giả sử là Fouqué in được bài văn phúng thích
của ta sau khi ta chết, thì cũng chỉ là thêm một sự ô nhục. Sao! Ta được tiếp
đãi trong một nhà, và để đền đáp lòng hiếu khách mà ta được hưởng, những
hậu tình mà ở đó người ta dành cho ta vô kể, ta đi in một bài phúng thích
những chuyện xảy ra trong nhà đó! Ta đả kích danh dự của những người
đàn bà! Ôi chao! Thà bị lừa lọc, còn hơn gấp nghìn lần!

Buổi tối hôm đó thật là kinh khủng.

CHƯƠNG XVI

MỘT GIỜ SÁNG

Khu vườn đó rất lớn, được vạch thành hàng lối mới mấy năm nay, với một
vẻ ưu nhã tuyệt vời. Nhưng cây cối đã già hơn một thế kỷ. Người ta thấy ở
đó một cái gì thật là thôn dã.

MASSINGER [385]

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.