ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 458

— Trời đất ơi! Tất cả những sự đề phòng đó, là để làm gì? Mathilde ngạc
nhiên hỏi.

Vì lẽ gì mà ta lại phải nói dối nhỉ? Julien nghĩ bụng, và thú thật với cô tất
cả những nỗi ngờ vực của anh.

— Thì ra đó là nguyên nhân cái giọng lạnh lùng trong các bức thư của anh!
Mathilde kêu lên với giọng điên cuồng nhiều hơn là âu yếm.

Julien không để ý đến sự khác biệt tế nhị ấy. Cách xưng hô bằng anh đó
bỗng làm anh mê mẩn, hay ít ra là những nỗi ngờ vực của anh bỗng tiêu
tan; anh dám liều ôm chầm lấy cô gái rất xinh đẹp kia, mà từ trước anh vẫn
kính trọng biết bao. Anh chỉ hơi bị đẩy ra một tí.

Anh vận dụng trí nhớ, cũng giống như xưa kia ở Besancon đối với Amanda
Binet, và đọc thuộc lòng rất nhiều những câu văn hay của bộ tiểu thuyết
Nàng Héloise mới.

— Anh thật là có một lòng dũng cảm đáng mặt đàn ông, nàng trả lời anh
mà không để ý nghe những câu văn của anh lắm; em có ý định thử thách sự
can đảm của anh, xin thú thật. Nhưng mối ngờ vực đầu tiên của anh và sự
quả cảm của anh tỏ rõ anh còn can đảm hơn là em vẫn tưởng.

Mathilde cố gắng để xưng hô với anh bằng anh với em, và rõ ràng là cô chú
ý đến cách ăn nói khác thường đó nhiều hơn là đến nội dung những điều cô
nói. Sự xưng hô bằng anh em đó, không có giọng âu yếm, nên không làm
cho Julien vui thích tí nào, anh lấy làm ngạc nhiên thấy không có tí gì là
sung sướng; sau cùng, muốn cảm thấy sung sướng, anh phải vận dụng đến
lý trí. Anh thấy anh được quý mến bởi cô con gái rất kiêu hãnh kia, xưa nay
không bao giờ khen ngợi ai mà không có dè dặt; lý luận như thế, anh đạt tới
một niềm sung sướng của tự ái.

Thật quả không phải là cái thứ khoái lạc của tâm hồn mà xưa kia anh đã
từng đôi khi cảm thấy với bà de Rênal. Trong những cảm nghĩ lúc đầu này,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.