ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 474

CHƯƠNG XIX

CA VŨ NHẠC HÀI KỊCH

O how this spring of love resembleth The uncertain glory of an April day,
Which now shows all the beauty of the sun, And by and by a cloud takes all
away.

SHAKESPEARE [391]

Cô nghĩ về tương lai và vai trò đặt biệt mà cô hy vọng. Mathilde chả mấy
chốc đâm ra hối tiếc những cuộc bàn cãi khô khan và siêu hình mà cô
thường hay có với Julien. Mệt mỏi vì những tư tưởng quá cao xa, đôi khi cô
cũng lại tiếc những giây phút hạnh phúc mà cô đã được hưởng bên anh;
những kỷ niệm này không khỏi làm cho cô có những nỗi hối hận, nhiều lúc
đè nặng trĩu lên tâm hồn cô.

Nhưng nếu người ta có một lần trót dại, cô nghĩ bụng, thì một đứa con gái
như ta chỉ nên quên các bổn phận của mình vì một người đàn ông có tài đức
thì mới đáng; người ta sẽ không bảo rằng ta bị quyến rũ vì bộ ria mép xinh
đẹp của anh, hoặc vì cái tư thế ưu nhã của anh khi cưỡi ngựa, nhưng chính
vì những cuộc bàn luận sâu sắc của anh về cái tương lai đương chờ đợi
nước Pháp, vì những ý nghĩ của anh về những biến cố sắp ào ạt kéo tới
chúng ta, có thể giống như cuộc cách mạng 1688 ở nước Anh. Ta đã bị
mềm lòng, cô trả lời những hối hận của cô, ta là một người phụ nữ yếu ớt,
nhưng ít ra ta không bị lầm lạc như một con búp bê vì những cái ưu thế bề
ngoài.

Nếu có một cuộc cách mạng, thì có lẽ nào Julien Sorel lại không đóng vai
trò của Roland [392] , và ta vai trò của bà Roland? Ta thích cái vai trò đó
hơn vai trò bà de Stael. Trong thời đại chúng ta, hạnh kiểm vô đạo đức sẽ là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.