ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 497

Gần như liền ngay sau đó, có một người hoàn toàn khác hẳn bước vào, làm
cho sự chú ý của Julien bị phân tán mạnh. Đó là một người cao lớn, rất gầy
và mặc đến ba bốn chiếc gilê. Con mắt mơn man, cử chỉ lễ độ.

Thật đúng là cái tướng mạo của cụ giám mục địa phận Besancon, Julien
nghĩ. Cái người này rõ ràng là người trong Giáo hội, trông chỉ từ năm mươi
đến năm mươi nhăm tuổi là cùng, có một vẻ hiền từ nhân đức không ai có
thể hơn được.

Vị giám mục trẻ tuổi địa phận Agde đến, ông ta có một vẻ rất ngạc nhiên,
khi điểm qua một lượt các người có mặt, mắt ông ta nhìn đến Julien. Từ
cuộc khánh lễ ở Bray-thượng, ông ta chưa có dịp nói với anh lần nào. Cái
nhìn ngạc nhiên của ông ta làm cho Julien lúng túng và tức mình. Không
hay! Anh tự nghĩ bụng, cứ được biết một người là bao giờ cũng thành tai
hại cho ta sao? Tất cả những vị đại lãnh chúa kia, mà ta chưa hề gặp bao
giờ, cũng chẳng hề làm ta mất tinh thần, thế mà cái nhìn của ông giám mục
trẻ tuổi này làm ta lạnh giá cả người. Phải công nhận rằng ta là một con
người thật lạ lùng và thật khổ sở.

Ngay sau đó, một người bé nhỏ tóc đen lay láy bước vào rầm rì, và nói bô
bô ngay từ ngoài cửa; ông ta có nước da vàng ệch và vẻ người hơi điên.
Ngay từ lúc con người lắm mồm lắm miệng đó tới, mọi người tụ họp lại
thành từng nhóm, rõ ràng là để khỏi phải chán tai nghe ông ta.

Rời xa chỗ lò sưởi, họ nhích lại gần cuối bàn, chỗ Julien ngồi. Sự bình thản
của anh trở nên mỗi lúc một lúng túng thêm, vì thật ra, muốn cố gắng đến
thế nào, anh cũng không thể không nghe thấy, và mặc dầu ít kinh nghiệm
đến đâu, anh cũng hiểu tất cả tầm quan trọng của những điều họ nói không
che đậy tí nào; và những nhân vật cao cấp mà rõ ràng là anh đương trông
thấy trước mắt, chắc là phải hết sức thiết tha muốn những điều đó được giữ
bí mật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.