ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 520

dân Đức cứ trố mắt nhìn chàng ta; vì bác cũng biết khá tiếng Pháp để nhận
thấy những sai lầm to tướng của vị hoàng thân. Julien tuyệt nhiên không có
những ý nghĩ của bác nông dân, anh lấy làm kinh dị nhìn chàng thanh niên
đẹp trai kia, anh thán phục dáng cưỡi ngựa ưu nhã của chàng ta.

Con người diễm phúc thay! Anh nghĩ bụng. Cái quần của chàng ta xinh
quá; tóc cắt thanh lịch quá! Ôi! Ví thử ta được như thế này, thì có lẽ sau khi
đã yêu ta ba ngày, nàng đã không thù ghét ta như thế kia.

Khi hoàng thân đã kể xong chuyện vây hãm thành Kehl: - Ông có cái bộ
mặt của một thầy tu đồng khổ hạnh, chàng nói với Julien, ông đi quá cái
nguyên tắc nghiêm trầm mà tôi đã truyền thụ cho ông ở Luân Đôn. Vẻ mặt
buồn rầu không thể nào ưu nhã được; cần phải có cái vẻ buồn chán thì hơn.
Nếu ông buồn rầu, tức là ông còn có cái gì thiếu thốn, cái gì không được
đắc ý. Tức là tỏ ra mình thấp kém. Trái lại, nếu ông buồn chán, thì cái gì đã
cố gắng làm vui lòng mà không được, chính nó mới là thấp kém. Ông bạn
thân mến ơi, nên hiểu rằng sự lầm lẫn rất nghiêm trọng đấy.

Julien, ném một đồng écu cho bác nông dân, đương há hốc mồm mà nghe
chuyện hai người.

— Được đấy, hoàng thân nói, có vẻ ưu nhã đấy, có một vẻ khinh người rất
sang trọng đấy! Được lắm! Và chàng ta thúc ngựa cho phi nước đại. Julien
phóng theo, đầy một lòng thán phục ngẩn ngơ.

Chà! Nếu ta được như thế, nàng đã không coi Croisenois hơn ta! Lý trí của
anh càng lấy làm chuộng về những cái lố bịch của hoàng thân, thì anh càng
tự khinh không biết thán phục những cái đó, và tự lấy làm đau khổ vì
không có những cái đó. Không thể nào tự chán mình hơn thế nữa.

Hoàng thân thấy anh cứ buồn rầu. Ô hay, ông bạn thân mến ơi, chàng nói
với anh khi trở về Strasbourg, ông mất tất cả tiền bạc rồi chăng, hay là ông
say mê một cô bé đào hát nào đó chăng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.