ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 530

Sắp đến lúc chuông điểm bữa ăn chiều, vậy anh sắp gặp lại Mathilde! Anh
bèn trở về buồng và ăn mặc rất tươm tất.

Lỗi ngu dại thứ nhất, anh tự nghĩ bụng trong khi xuống thang; phải theo
đúng lời dặn của hoàng thân chứ.

Anh lại trở lên buồng, và thay một bộ quần áo du lịch hết sức đơn giản.

Bây giờ, anh nghĩ, đến vấn đề khóe mắt. Lúc đó, mới năm giờ rưỡi, đến sáu
giờ mới bắt đầu ăn. Anh nảy ra ý kiến xuống phòng khách, anh thấy phòng
khách vắng vẻ không có ai. Trông thấy tấm tràng kỷ màu xanh, anh xúc
động ứa nước mắt; rồi hai gò má anh trở thành nóng bỏng. Phải triệt cái trò
xúc cảm ngu dại này đi mới được, anh tức giận tự nhủ; nó sẽ làm mình bị lộ
chân tình mất. Anh bèn cầm lấy một tờ báo để có vẻ trấn tĩnh, và từ phòng
khách anh bước ra vườn đến ba bốn bận.

Anh dám ngước mắt nhìn lên tận của sổ của cô de La Mole, nhưng run rẩy
và nấp kín sau một cây sồi lớn. Cửa sổ đóng kín mít; anh chỉ chực ngã xỉu
xuống và đứng tựa hồi lâu vào gốc cây sồi; sau đó, bước chân lảo đảo, anh
đi thăm lại chiếc thang của bác làm vườn.

Cái mắt xích trước kia anh đã bẻ gãy trong những trường hợp, than ôi, khác
xa biết mấy, vẫn chưa được nối lại. Bị một cơn xúc động điên cuồng lôi
cuốn, Julien ấp chặt cái mắt xích đó vào môi hôn.

Sau khi đã đi vơ vẩn hồi lâu từ phòng khách ra vườn, Julien thấy mệt mỏi
kinh người; đó là một sự thành công đầu tiên, mà anh cảm thấy mãnh liệt.
Đôi mắt của ta sẽ đờ đẫn và sẽ không làm lộ chân tình của ta! Dần dần
khách ăn kéo đến phòng khách; mỗi lần cửa mở ra là trong lòng Julien xúc
động tưởng chết.

Mọi người vào bàn ăn. Mãi sau cô de La Mole mới đến, cô vẫn trung thành
với cái thói quen để mọi người phải chờ đợi mình. Khi trông thấy Julien, cô
đỏ bừng mặt, cô không nghe thấy nói là anh đã về. Theo lời dặn dò của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.