ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 551

— Cái đó tôi sẽ không đời nào chịu, cô nói to lên.

Và, điên cuồng vùng đứng dậy, cô mở ngăn kéo bàn của Julien ở cách hai
bước trước mặt cô. Cô như lạnh toát người vì khủng khiếp, khi trông thấy
trong đó chín mười bức thư chưa bóc, giống hệt bức thư mà bác canh cổng
vừa mới đem lên. Trên tất cả các địa chỉ, cô đều nhận ra nét chữ của Julien,
có biến dạng ít nhiều.

— Thì ra, cô điên người kêu lên, không những là ông giao hảo với bà ấy,
mà ông lại còn khinh bà ấy nữa. Ông, một con người hạ tiện, dám khinh bà
thống chế de Fervaques!

Ồ! Xin lỗi anh, cô nói thêm và quỳ sụp xuống chân anh, anh hãy khinh bỉ
em nếu anh muốn, nhưng hãy yêu em, thiếu tình yêu của anh thì em không
thể nào sống được nữa. Và cô ngã lăn ra bất tỉnh nhân sự.

Thế là đây, con người kiêu ngạo kia, ở dưới chân ta! Julien tự nhủ.

CHƯƠNG XXX

MỘT BIỆT PHÒNG Ở RẠP CA VŨ NHẠC HÀI KỊCH

As the blackest sky

Foretells the heaviest tempest.

DON JUAN, C. I, st. 73[457]

Giữa tất cả những động tác to tát đó, Julien ngạc nhiên nhiều hơn là sung
sướng. Những lời lăng mạ của Mathilde tỏ cho anh rằng sách lược của
người Nga là khôn ngoan biết mấy. Nói ít, làm ít, đó là phương kế cứu vãn
duy nhất của ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.