ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 581

Hắn không tôn thờ dòng dõi cao sang, quả vậy, hắn không tôn kính chúng
ta từ bản năng. Thế là sai; nhưng kể ra, thì tâm hồn một anh sinh đồ chủng
viện đáng lẽ chỉ nên không chịu đựng nổi sự thiếu hưởng lạc và thiếu tiền
thôi mới phải. Hắn thì khác hẳn, hắn không thể chịu đựng sự khinh bỉ, với
bất cứ giá nào.

Bị bức thư của con gái dồn ép, ông de La Mole thấy sự cần thiết phải quyết
định dứt khoát: - Rốt cục, vấn đề lớn là thế này: Julien có táo bạo đến mức
mưu đồ tán tỉnh con gái ta, vì hắn biết rằng ta thương yêu con bé trước hết
mọi thứ, và ta có mười vạn écu tiền lợi tức hàng năm?

Còn Mathilde thì đoan quyết là trái lại... Không, cậu Julien của tôi ơi, đó là
một điểm tôi không muốn để cho ai huyễn hoặc.

Có tình yêu chân chính, bất ngờ không? Hay chỉ là lòng mong muốn tầm
thường được vươn lên một địa vị tốt đẹp? Mathilde nó sáng suốt, nó cảm
thấy ngay từ đầu rằng mối ngờ vực đó có thể là nguy hại cho thằng kia
trong con mắt của ta, cho nên nó thú nhận: Chính nó đã tự ý yêu thằng kia
trước...

Một đứa con gái tính khí cao ngạo đến thế có lẽ nào lại quên mình đến nỗi
có những lối tỏ tình cụ thể!... Xiết chặt cánh tay của hắn ở ngoài vườn, một
buổi tối, ghê gớm chưa! Làm ra khổ nó không có sẵn trăm nghìn cách
không đến nỗi thô lỗ như thế, để tỏ cho hắn biết là nó có biệt nhỡn với hắn.

Xin thứ tội, là tự buộc tội; ta nghi con Mathilde lắm... Ngày hôm đó, những
lý luận của ông hầu tước dứt khoát hơn mọi khi. Tuy vậy thói quen vẫn
thắng, ông quyết định tranh thủ thời gian và viết cho con gái, vì họ vẫn viết
thư cho nhau từ phía bên này sang phía bên kia của dinh thự. Ông de La
Mole không dám thảo luận với Mathilde và đương đầu với cô. Ông sợ phải
chấm dứt mọi chuyện bằng một sự nhượng bộ đột ngột.

Thư.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.