ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 625

Rênal đã đến Besancon.

Các nhân chứng được gọi lên khai rất nhanh chóng [484] . Ngay từ những
lời buộc tội đầu tiên của viên biện lý, trong số những bà ngồi ở chỗ bao lơn
nhỏ kia, ngay trước mặt Julien, có hai bà giàn giụa nước mắt. Bà Derville
thì không mủi lòng như thế, Julien nghĩ bụng. Tuy vậy, anh nhật xét thấy bà
ta đỏ bừng.

Ông biện lý, bằng những lời văn bã giả, lên giọng lâm ly thống thiết nói về
sự dã man của tội ác đã phạm; Julien quan sát thấy rằng những bà ngồi bên
cạnh bà Derville có vẻ hết sức không tán thành ông ta. Có nhiều viên hội
thẩm, chắc là quen biết các bà kia, nói với các bà đó và có vẻ làm cho các
bà yên tâm. Âu cũng là một triệu chứng tốt, Julien nghĩ bụng.

Từ trước cho đến lúc đó, anh vẫn cảm thấy một nỗi khinh bỉ thuần túy đối
với tất cả những người đàn ông dự phiên xử án. Sự hùng biện nhạt nhẽo của
viên biện lý lại làm tăng thêm nỗi ghê tởm đó. Nhưng dần dần sự khô khan
của tâm hồn Julien biến đi trước những biểu hiện thiết tha mà rõ ràng anh là
đối tượng.

Anh lấy làm hài lòng về vẻ mặt chắc nịch của trạng sư của anh. - Đừng có
văn vẻ già cả nhé, anh nói nhỏ với ông ta khi ông ta sắp lên tiếng.

— Tất cả cái giọng khoa trương ăn cắp của Bossuet [485] , mà người ta đã
phô ra để chống lại ông, đã có lợi cho ông đấy, viên trạng sư nói. Quả
nhiên, ông ta mới nói được năm phút đồng hồ, mà hầu hết các phụ nữ đã
tay cầm mùi soa rồi. Viên trạng sư, được khuyến khích, nói với các hội
thẩm những lời rất mạnh. Julien rùng mình, anh cảm thấy mình sắp rỏ nước
mắt đến nơi. Trời đất ơi! Các kẻ thù của ta sẽ nghĩ sao?

Anh sắp để cho sự bùi ngùi cảm động xâm chiếm lòng anh thì, may thay
cho anh, anh chợt trông thấy một cái nhìn láo xược của ông nam tước de
Valenod.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.