DOÑA BÁRBARA - Trang 124

Trong khi đó, anh cũng đã có những ý nghĩ khác, giống như khi cưỡi

trên lưng con ngựa hoang chạy như bay trong buổi dạy thú, khiến những ảo
ảnh trên đồng cỏ quay cuồng. Một sợi của hàng rào dây thép gai, tuyến
đường thẳng của con người bên trong con đường cong, rẽ, ngoặt của thiên
nhiên, nơi đã vạch ra trên mặt đất rất nhiều ngả, mà ở đó những hy vọng tản
mác đã bị lạc hướng từ lâu, chỉ có một tuyến đường nổi bật lên và hướng
thẳng tới tương lai.

Tất cả những ý định này anh nói lên thành lời, nói một mình với niềm

hứng thú say mê. Đúng thế, cái viễn cảnh của đồng cỏ mai sau được khai
hóa thịnh vượng sẽ trải dài và mở rộng trong trí tưởng tượng của anh.

Một buổi chiều nắng gắt và gió mạnh. Đồng cỏ gợn sóng trong chiếc

vòng nước huyền hoặc rung rinh của ảo ảnh. Những cột xoáy lốc, những
đám bụi mù, giống như những chùm khói bị gió cuốn lê lết đang chuyển
động chạy xuyên qua những cồn cát xa xôi, trên đường ray của chân trời.

Đột nhiên, con người mơ mộng, trong một phút lãng quên cái thực tại

xung quanh, hoặc do sức mường tượng lôi kéo, lầm tưởng là sự thật, bỗng
kêu lên:

— Đường sắt? Con đường xe lửa đã đến kia rồi!

Rồi anh mỉm cười buồn bã về sự nhầm lẫn khi vừa mới nâng niu những

hy vọng có lẽ là không thực hiện được, nhưng sau một lúc ngắm nghía trò
chơi vui vẻ của gió trên những cồn cát, anh tươi cười lẩm bẩm:

— Một ngày nào đó sẽ là sự thực. Những tiến bộ xã hội sẽ thấm sâu

vào thảo nguyên, và cuộc sống dã man tàn bạo sẽ bị đẩy lùi. Có thể là chúng
ta không được trông thấy, nhưng dòng máu của chúng ta sẽ đập mạnh trong
niềm xúc động của người được chứng kiến quang cảnh đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.