DOÑA BÁRBARA - Trang 260

Con ngựa đốm xám, lẽo đẽo chạy theo sau, tít đằng xa, nhưng cuối

cùng, nó dừng lại ở giữa đồng cỏ nhìn theo mãi cho đến khi đàn của nó bị
cướp mất hẳn, bụi đất từ vó ngựa bốc lên đã tan hết ở phía chân trời.

Mấy hôm sau, nhận nhiệm vụ dồn hết ngựa của trại Altamira, thằng

Phù Thủy phải vất cả cả đêm với một đàn ngựa, bởi vì con đầu đàn luôn
luôn dẫn đàn của nó chạy ở ngoài bãi quang, tránh đến gần những nơi có cây
cối. Vả chăng đêm hôm đó sương rất dày, nên dù ở rất gần cũng không nhận
rõ: cho đến khi hửng sáng đàn ngựa vẫn ở chỗ mà thằng Phù Thủy xua
chúng dậy. Hắn nhận ra con đầu đàn chính là con Bờm Đen Đuôi Đen đã lừa
gạt chống cự lại hắn.

Đây là lần đầu tiên thằng Phù Thủy bị mắc lừa một con ngựa, hắn cho

đây là một điểm gở và đem việc ấy nói lại với Doña Bárbara.

Mụ cũng nghĩ: “Mọi việc đâu lại vào đấy”, “Thần Hộ Mệnh” đã nói

như thế mà.

Nhưng mụ hỏi lại, vẻ giận dữ.

— Anh mà cũng như vậy sao, Melquíades. Để cả đàn ngựa quay trở về

được mà anh không hay biết à? Chắc anh cho rằng ở Altamira bây giờ đã có
một người không biết sợ những ma quái của đồng cỏ!

Những lời nói đó biểu hiện sự bối rối trong tâm trí của mụ. Thằng Phù

Thủy nghe mà không thay đổi thái độ, lát sau hắn mới nói:

— Khi nào bà muốn tin là Melquíades Gamarra không biết sợ một

người nào khác thì chỉ cần nói với hắn một câu “Mang tên ấy về đây cho tôi,
sống hoặc chết.”

Rồi hắn quay lưng lại, đi ra

Doña Bárbara đứng lặng yên suy nghĩ, như đang xếp đặt một âm mưu

mới trong những tình cảm dông tố của mụ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.