DOÑA BÁRBARA - Trang 273

đột ngột rồi chết. Luôn tiện cũng phải nói biết đâu chẳng phải là như thế.
Cậu có thấy người làm công của cậu bị đau tim không?

— Đau tim, quỷ quái gì vậy? – Santos kêu lên và đứng bật dậy – Chính

cậu kết luận vấn đề một cách nhanh chóng như vậy, mặc dù cậu không biết
gì cả. Chẳng qua chỉ vì cậu sợ mà thôi.

Mujiquita mỉm cười:

— Đừng nổi nóng, anh bạn. Hãy đặt cậu ở địa vị tôi, và cả ở địa vị của

tướng quân nữa, bởi vì trong cuộc sống ta cần phải biết đến tất cả những cái
đó. Cách đây mất ngày, tướng quân nhận được thông tri của ngài thống đốc
bang gửi các nhà chức trách dân sự toàn bang, trong đó ngài “xát xà phòng”
vì lý do các địa phương đã để xảy ra những vụ phạm tội hình sự ở nơi hoang
vắng mà không bắt được thủ phạm. Và ngài kêu gọi các nhà chức trách địa
phương phải hoàn thành nhiệm vụ tốt hơn nữa. Tướng quân đã trả lời là ở
quận này, không hề có tội phạm hình sự. Chính tôi là người viết báo cáo đó,
và tướng quân rất hài lòng nên đã cho in và niêm yết. Có lẽ cậu cũng đã nhìn
thấy rồi đấy. Trường hợp người phu, hoặc nói cho đúng hơn những người
phu của nhà cậu, không phải là tôi không nghĩ đến giả thuyết bị ám hại,
nhưng trong lúc này, khi tờ cáo thị vừa mới niêm yết ra, mà lại nói đây là
một vụ án hình sự thì thật là vô chính trị, và…

— Vậy là cậu ở đây để làm vừa lòng Pernalete, chứ không phải để thi

hành công lý – Santos chặn ngang.

Mujiquita nhún vai:

— Tôi ở đây để kiếm thêm cái bánh ngô cho các con tôi mà cái quầy

hàng tạp hóa của nhà tôi không đủ cung cấp – Hắn chuẩn bị đi ra – Chờ tôi ở
đây một lát. Mọi việc chưa phải hoàn toàn không thể cứu vãn được. Để tôi
đi dồn con bò đã.

Một lúc sau, hắn trở lại với bộ mặt ỉu xịu:

— Tôi chả đã nói với cậu đó sao? Tôi hiểu rất rõ vai trò thứ ba của tôi

lắm chứ. Tướng quân không vui, vì cậu đến chỗ tôi mà không đến chỗ ngài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.