DOÑA BÁRBARA - Trang 65

CHƯƠNG VI:

Nhớ AsdrúbaL

Cũng đêm hôm đó, ở trại Miedo…

Thằng Phù Thủy về đến nơi, lúc tối mịt, người ta nói với hắn là Doña

Bárbara vừa ngồi vào bàn ăn. Nhưng vì có tiền cần phải nộp, có tin cần phải
báo, hơn nữa hắn rất muốn được nằm nghỉ, nên không đợi mụ ăn xong, hắn
đi vào trong nhà, chiếc áo khoác vẫn vắt trên cánh tay.

Nhưng, khi vào đến nơi, hắn lại hối hận vì sự vội vã đó, Doña Bárbara

đang ngồi ăn cùng với Balbino Paiba, người mà hắn không ưa tí nào. Hắn
định lùi ra, nhưng ngay lúc đó Doña Bárbara đã gọi:

— Vào đi, Melquíades.

— Lát nữa, tôi sẽ trở lại. Mời bà tự nhiên.

Balbino đưa tay lên chùi bộ ria rậm bóng nhẫy nước nhờn của món xúp

béo, nói giọng chế giễu:

— Vào đi, Melquíades. Đừng sợ, ở đây không có chó đâu.

Thằng Phù Thủy đưa cặp mắt ác cảm nhìn Balbino, và trả lời xỏ xiên:

— Có thật thế không, Don Balbino?

Nhưng Balbino không hiểu ẩn ý chua cay trong câu nói ấy. Thằng Phù

Thủy hướng về phía Doña Bárbara, nói thêm.

— Tôi đến báo để bà biết là súc vật đã đến San Fernando đầy đủ, và tôi

xin trao trả số tiền của bà.

Hắn đặt tấm áo choàng lên ghế, kéo chiếc túi đeo ở thắt lưng ra phía

trước, móc những đồng tiền vàng, xếp chồng lên thành cọc trên mặt bàn rồi
nói:

— Bà đếm lại xem có đủ số không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.