ĐÓA HỒNG QUỶ QUYỆT - Trang 130

ta là nghi can còn cô vừa là nhân chứng vừa là nạn nhân bị chính cha anh ta
bắt cóc.

“Nếu tôi thông báo cho văn phòng New York, cô có thể để lại những bức

thư trước khi dọn vào khách sạn không?”

Người nào chưa từng chơi đuổi bắt với cô trong phòng hỏi cung có lẽ sẽ

không nhận ra sự bối rối của cô trước khi đồng ý.

“Cô cứ đi ra biển, nếu cô chưa có địa điểm nào,” anh gợi ý. “Trời chưa

đủ ấm để du khách tắm biển đâu nên đó có thể là một địa điểm thích hợp.”

“Thật sao?”
“Không gian mở, bao la, hoang dã, trải dài vô biên.”
Cô ợm ờ suy tư và anh biết cô đang phân tích từng lớp ý nghĩa của ngôn

từ: bởi Vườn đã được bao bọc, trau chuốt và bảo quản một cách hoàn hảo,
nhân tạo nhưng đại dương thì chưa bị khuất phục, đủ lớn để khiến bạn cảm
thấy mình thật nhỏ bé, và hoàn toàn là chính nó. Không trang điểm, không
mặt nạ, không lòe loẹt.

Nó vẫn là nó và anh nghĩ Bliss không phải người duy nhất thấy nó dịu

êm. Ngay cả khi cả cô và Inara đều không thừa nhận điều đó.

“Tôi sẽ cho Vic biết về thay đổi trong kế hoạch,” anh bảo cô, thay vì bắt

cô cam kết lựa chọn một trong hai ý tưởng.

“Hãy nhắn cho tôi tên đặc vụ mà anh sẽ nói chuyện,” cô đáp. “Tôi sẽ tìm

họ.”

Anh lưỡng lự hồi lâu trước khi thở hắt ra bởi vì, chết tiệt, đó không phải

là cách cư xử bình thường của anh. “Nếu cô cần điều gì…”

“Tại sao, Eddison, anh lại trở nên mềm mỏng như vậy? Thật là đáng sợ.”
Có lẽ không nên thoải mái đến thế nhưng thật sự là vậy.
Cô sẽ ổn thôi. Cả Bliss cũng sẽ ổn.
Vào một ngày nào đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.