ĐÓA HỒNG QUỶ QUYỆT - Trang 146

đến cùng để vào Chuỗi Điệp vụ Thế giới, và đó là những thứ anh có thể cho
cô, tình yêu bóng rổ và số học cùng những con số thống kê điên rồ.

Deshani về tới nhà lúc bảy rưỡi, thả những chiếc túi xuống mặt bàn cà

phê và càu nhàu với chúng trước khi lên gác.

Anh liếc nhìn Priya.
“Trông bà sẽ giống một người bình thường hơn khi bà thay quần áo ở

nhà,” cô đáp, bứt những sợi bông trên chiếc quần pajama kẻ. “Một khi về
đến nhà, bà muốn được mặc quần áo thoải mái đúng nghĩa.”

“Hai người là những người duy nhất mà tôi biết coi pajama là trang phục

đúng nghĩa hơn vest.”

“Bởi anh thà cả ngày thắt cà vạt còn hơn mặc áo thun in chữ cổ động?”
Anh không có câu trả lời cho vấn đề này. Đúng hơn thì anh có, nhưng

nói ra cũng chẳng ích gì.

Priya thu gọn tay chân, sau đó đứng lên để lấy đĩa và dụng cụ ăn uống

trong bếp. Khi quay lại, cô cũng cầm theo một cái bát và nhún vai khi bắt
gặp ánh nhìn tò mò của anh. “Chúng tôi chỉ mới dỡ ra hai chiếc đĩa thôi.”

“Những người ngoại đạo.”
“Đúng đó.”
Anh cười phá lên, nhưng rồi cũng chấp nhận cầm lấy một chiếc đĩa.

Trước khi Deshani xuống ăn tối với họ trong chiếc áo phông Cambridge dài
tay cùng quần legging, Priya đã chia xong đồ ăn cho ba người bọn họ. Thói
quen này mang tới cảm giác thoải mái, thân thuộc từ bảy tháng kỳ lạ vừa
qua mà họ đã sống ở những thành phố khác ngoài thủ đô. Deshani chiêu đãi
hai người họ bằng những câu chuyện cười về anh trợ lý căm thù cuộc hôn
nhân của mình và cả niềm hứng thú của riêng bà trong việc giáng chức anh
ta nếu anh ta tỏ vẻ thích một sếp nam hơn. Câu chuyện sắc sảo và hài hước,
Eddison có cảm giác rằng nguyên do duy nhất mà tên ngốc đó chưa bị đuổi
việc là bởi Deshani thấy anh ta rất hài hước.

Chuyện này hơi phiền hà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.