ĐÓA HỒNG QUỶ QUYỆT - Trang 185

“Tình hình tệ đến đâu?”
Sau khi cởi áo khoác đưa cho Vic, Eddison cởi nốt chiếc áo len dày màu

đen của mình. Dường như trông anh thoải mái hơn trong áo sơ mi và cà vạt
thay vì chiếc áo vest anh mặc ban sáng, khi lẽ ra chúng nên nằm trên bàn cả
ngày. Bây giờ anh lại thấy vui vì đã mang chúng theo, bởi Inara đã thật sự
cười với anh khi anh đưa nó cho cô mặc.

“Cảm ơn. Tôi đã đưa áo hoodie của mình cho Keely, để giúp cô bé che đi

chút ít. Mọi người khi đó đều nhìn.” Chiếc áo len quá rộng so với cô, phần
cổ rộng đến mức nhìn thấy cả xương quai xanh, nhưng cô đã cho tay vào
túi thay vì bắt chéo chúng. “Vết cắt không sâu, hầu hết là ở tay bởi Keely
đã dùng tay để tự vệ. Có một vết ở má cô bé nhưng họ đã gọi cho bên phẫu
thuật thẩm mỹ đến hội chẩn.”

“Đó là trung tâm thương mại nơi cô bé bị bắt cóc đúng không?”
“Đúng vậy. Đó không phải lần đầu tiên cô bé trở lại đó. Chuyên gia điều

trị khuyên khích cô bé làm như vậy.”

“Và kẻ tấn công biết Keely là ai ư?”
“Không khó để cô ta biết,” Inara trả lời thản nhiên. “Anh hỏi cứ như thể

mặt chúng tôi chưa từng bị bêu khắp các bản tin vậy. Với lại Keely còn
sống ở đó nữa.”

Bố của Keely nhận ra họ khi ông tiến lại gần, nhưng lại quay gót đi về

hướng ngược lại.

“Họ đã cố gắng rất nhiều để không bám theo cô bé suốt cả ngày,” Inara

nói với các đặc vụ. “Ở đó, nhưng không hề giám sát. Để hai chúng tôi đi ăn
một mình là ý tưởng của họ.”

“Chúng ta có sắp thảo luận xem lỗi thuộc về ai hay không?” Vic hỏi

bằng giọng đều đều.

Inara cười lớn. “Không, tôi đã chịu đựng nó quá đủ rồi, cảm ơn ông. Ông

ấy chỉ đang cố đi đi lại lại đến kiệt sức trước khi được vào gặp cô bé thôi,
tôi nghĩ thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.