ĐÓA HỒNG QUỶ QUYỆT - Trang 23

Ôi không. Ông rõ ràng trông chẳng giống ai cả cho nên chắc chắn là ông

giống với bất kì ai ở một nét nào đó. Cũng chẳng có lấy một nét nào điển
hình ở ông, không một nét nào khiến tôi có thể nhận ra ông giữa đám đông.
Ông không đẹp, cũng chẳng xấu, ông chỉ… bình thường. Thậm chí màu
mắt ông trông cũng âm u, một sắc độ không phân biệt nổi.

Và ngay cả nụ cười cũng không khiến gương mặt ông thay đổi. Điều đó

thật kì lạ. Bình thường khi cười gương mặt người ta sẽ thay đổi, với gò má
nghiêng nghiêng, hình dáng khuôn miệng, những nếp nhăn quanh mắt.
Nhưng gương mặt ông hoàn toàn không chút gì khác biệt so với trước khi
ông cười. Đó không hoàn toàn là vì gương mặt trông rất giả, mà chỉ là, bạn
biết đấy, không được tự nhiên. Nhưng thú thực, khu chơi cờ là nơi trú ẩn
của những kẻ dị biệt trong xã hội. Có lẽ tôi chỉ nên cảm thấy ấn tượng vì
ông đã cố gắng giao tiếp bằng ánh mắt.

Tôi gật đầu với ông, trong lòng vẫn cảm thấy có chút gì đó bất ổn, và rồi

tôi thẳng tiến về nhà. Tôi không cảm thấy quá lạnh nhưng cảm giác chỉ như
lời cảnh báo “Này tên ngốc hãy vào nhà ngay trước khi bị đông cứng ngoài
trời” hơn là dấu hiệu của một ngày ấm lên.

Khi đã ở trong khu nhà mình, tôi dừng lại trước phần mái nhô ra của bức

tường đặt những hòm thư của khu phố. Có cả một chiếc thùng rác được
xích lại quanh một hòm thư để người ta bỏ thư rác. Mỗi khi tâm trạng trở
nên nhạy cảm, tôi thường nhớ hòm thư nhà mình ở Boston, với hình một
bàn tay sáng màu được in lên nền sơn vàng đầy tươi vui. Bố không muốn
chỉ có hình bàn tay của ông được in lên, vì ông cho rằng thế là không công
bằng nên ba người chúng tôi đã tấn công ông bằng chổi sơn và kết thúc là
một hình vẽ bộ ria nhiều màu sắc được in trên mặt nắp phía ngoài.

Tôi tự hỏi liệu chúng tôi có còn giữ hộp thư ấy không. Tôi đã không nhìn

thấy nó trong một, hai lần chuyển nhà gần nhất. Và đương nhiên, đó là số
phận chung cho ít nhất một nửa số đồ đạc của chúng tôi - công việc dỡ ra
rồi đóng lại chưa bao giờ đáng để làm.

Tôi lấy ra đầy tay một xấp thông tư và postcard to vật vã đề người nhận

là “Những bạn hàng xóm của chúng tôi” hoặc “Gửi cư dân…” và quẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.