ĐÓA HỒNG QUỶ QUYỆT - Trang 243

trong chưa đầy ba tháng. Họ không phải là những người duy nhất sống kiểu
nay đây mai đó như thế.”

Eddison thả chiếc hộp đựng đồ ăn mua về xuống bàn đánh bịch một cái.

“Thế làm sao chúng ta có thể tìm ra hắn? Làm sao chúng ta tìm ra hắn nếu
hắn là một hồn ma chết tiệt như thế này?”

“Nếu tôi biết câu trả lời thì liệu chúng ta có đang ngồi đây không?”
Nỗi tức giận cào cấu dưới da anh, khiến những cơ bắp của anh siết lại và

vặn xoắn vào nhau. Nỗi tức giận và cả sợ hãi. Deshani đã gọi cho Vic chiều
nay để hỏi liệu Priya nên làm gì nếu tên sát nhân đó tiếp cận cô. Vic không
biết phải nói gì với bà ngoại trừ bảo bà hãy bình tĩnh, cố gắng khiến hắn nói
chuyện và gọi điện xin giúp đỡ. Họ biết tên khốn đó muốn Priya nhưng vì
điều gì cơ chứ?

Hắn giết người để cô được an toàn nhưng hắn mới là mối nguy hại lớn

nhất của cô.

“Đi nào,” Ramirez bất ngờ nói và đứng thẳng dậy.
“Tôi phải…”
“Anh không cần phải nhìn chằm chằm vào máy tính trong khi nó làm

công việc của mình. Tôi sẽ để anh quay lại, tôi hứa, nhưng bây giờ thì đi
thôi.” Khi anh không di chuyển đủ nhanh so với cô, cô kéo ghế của anh và
đẩy anh ra cửa. Anh bật dậy vừa kịp tránh không đâm sầm vào khung cửa.

“Tôi đứng lên rồi và tôi đang tới đây, cô dừng lại đi chứ?” Anh yêu cầu.
Đáp lại yêu cầu đó, cô tóm lấy khuỷu tay anh và kéo anh theo sau cô tới

thang máy.

Cuối cùng, họ tới một trong những phòng tập thể dục, những tấm thảm

dày che hết sàn nhà xung quanh những võ đài được nâng lên. Một bức
tường có những hàng túi thể thao và bao cát đấm bốc. Ramirez chỉ những
bao cát. “Đi.”

“Ramirez.”
“Eddison.” Cô thả khuỷu tay anh ra để khoanh hai tay trước ngực. “Anh

đang kiệt sức. Anh đang quá tức giận, quá sợ hãi, quá rối loạn nên anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.