ĐÓA HỒNG QUỶ QUYỆT - Trang 288

đáng phải nhận vì sự mất kiên nhẫn của mình, Vic chỉ lấy ra một tấm ảnh từ
túi đi làm của ông và đưa cho anh. “Đây là lý do mà cậu nhanh chóng lấy
lại bình tĩnh ngay sau khi có một việc vượt quá khả năng của cậu.”

Đó là… một bức ảnh mà anh không hề biết tới sự tồn tại của nó. Bức ảnh

được chụp từ đằng sau, từ một khoảng cách khá xa, khi Eddison và Priya
ngước nhìn bức tượng trong khu tưởng niệm Tổng thống Lincoln. Họ đứng
sóng đôi, cánh tay anh vòng qua vai cô. Hoặc là kiểu như vậy; anh đặt tay
lên một bên vai cô nhưng sau đó cánh tay anh cong lại nên như đang yên vị
trên chiếc khăn cô quàng, họ ngả đầu vào nhau, má anh kề lên mu bàn tay.
Tay cô cũng vòng qua hông anh, những ngón tay cong cong qua phần vòng
của thắt lưng ngay gần chỗ anh đeo súng.

Anh hít một hơi thật sâu và giữ yên đầu gối mình.
Vic nói đúng. Anh thường như vậy khi có chuyện xảy đến với mọi

người.

Ngay sau khi biết mình có thể làm gì đó, anh sẽ lập tức làm ngay.
Nhưng khốn kiếp, cái xe taxi sân bay này có thể đi nhanh thêm chút nữa

không?

Họ được phép xuống máy bay, anh lấy túi của mình và nhanh chóng di

chuyển trước những hành khách khác vẫn còn đang đứng. Ramirez và Vic
theo ngay sau anh. Gần quầy kiểm tra hành lý, một phụ nữ trẻ cầm theo
chiếc máy tính, với dòng chữ QUANTICO được viết bằng nét mực đen
nguệch ngoạc. Cô đứng thẳng người khi thấy họ hùng hổ tiến lại gần mình.

“SSAIC Hanoverian?” Cô hỏi.
Vic gật đầu.
“Đặc vụ Sterling,” cô giới thiệu. “Priya còn sống và cô ấy đang ổn. Cô

ấy có vài vết thương nhưng họ đã đưa cô ấy tới một bệnh viện ở Denver
này, tôi sẽ đưa các anh tới gặp cô ấy. Kẻ tấn công cô ấy cũng đang được
chuyển tới cùng bệnh viện; hắn ta đang phải làm phẫu thuật. Bác sĩ cho
chúng tôi thêm các mẫu máu khi họ làm việc, chúng đang ở phòng thí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.