ĐÓA HỒNG QUỶ QUYỆT - Trang 290

nhúm của công ty chuyển phát DPD, người còn lại trong bộ vest nhàu nát
và thắt chiếc cà vạt cũ rích.

Người mặc vest đứng thẳng dậy khi nhìn thấy họ. “Xin chào bộ ba đặc

vụ.”

“Finney.” Vic tiến tới và hai người họ ngoắc tay.
Ông gật đầu chào Rarrurez và Eddison. “Cô ấy bị đánh một chút. Có vài

chỗ bầm tím, vài vết rạn trên xương sườn và cổ tay trái. Cô ấy bị cắt một
vết ở họng nhưng chỉ là một vài vết cào, cũng không quá sâu. Cô ấy nói
như vậy, nhưng y tá đã xác nhận cô ấy không bị cưỡng hiếp.”

Vic thở phào nhẹ nhõm. “Đó là về thể xác. Thế cô ấy thực sự có ổn

không?”

“Khó mà nói được.” Finney cau mày và cố chỉnh đốn lại cà vạt của mình

nhưng chỉ làm cho vạt sau dài hơn vạt trước mà thôi. “Ngoài việc vẫn còn
run rẩy thì cô ấy khá ổn, nhưng đôi mắt cô ấy lại hơi hoang dại. Cô ấy đã
ổn định hơn một chút sau khi mẹ cô ấy tới.”

“Deshani có đang ở với cô ấy không?”
Viên cảnh sát hắt hơi một cái. Eddison lại cho rằng đó là một tiếng cười.

“Có, thưa sếp, bà ấy đang ở với Priya. Bà ấy đã khiến hai bác sĩ tập sự và
một nhân viên phát khóc, cho tới khi bà dừng lại và yêu cầu ai đó đi gọi
ngay một y tá tới để con gái bà được chăm sóc bởi người biết mình đang
làm gì. Tôi chưa từng thấy bác sĩ lại yếu ớt như mèo thế bao giờ.”

“Deshani luôn có sức ảnh hưởng,” Ramirez và Vic đồng thanh, cả hai

cùng cười trước sự ngạc nhiên của viên cảnh sát.

“Tôi vào thăm cô ấy được chứ?” Eddison hỏi. Anh phải đổi trọng tâm từ

chân này qua chân kia, và chống lại mong muốn được giấu tay mình vào
túi. Anh chưa bao giờ hiểu được bằng cách nào Vic có thể bình thản đến
vậy khi ông ấy lo lắng.

“Vâng, anh cứ vào đi. Chúng ta có thể thảo luận về kế hoạch sau cũng

được, chỉnh đốn tinh thần trước đã.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.