ĐÓA HỒNG QUỶ QUYỆT - Trang 71

Ông không hề hỏi. Nếu bạn không muốn kể, chắc chắn bạn không bao

giờ phải kể và ông không bao giờ có ác cảm với bạn.

Nhưng Frank khiến tôi thật sự bận tâm, Frank - người đã gặp nhiều khó

khăn khi trở về nhà sau chiến tranh nhưng luôn thể hiện lòng hào phóng vô
biên và mong muốn giúp đỡ người khác. Có những ngày ông không thật sự
hòa đồng với mọi người nhưng không sao, chúng tôi đồng ý để ông có
những ngày như thế. Ông đã có nhiều ngày như thế sau cái đêm ở nhà thờ.

“Chị gái cháu đã bị giết cách đây một thời gian,” tôi thầm thì, mong rằng

tai ông vẫn còn thính để tôi không phải nhắc lại điều đó. Yelp và Jorge
đang tập trung chơi ván cờ của họ ngay bên cạnh chúng tôi. “Cháu đã tìm
thấy chị ấy. Tối qua sự việc như ùa về, cảm giác còn thật hơn cả quá khứ.”

Ông gật đầu và nhẹ nhàng nắm lấy tay tôi. “Và bây giờ cháu đang tỉnh

táo chứ?”

“Vẫn là một ngày tồi tệ ạ.”
“Nhưng cháu đã ra ngoài.”
“Tất cả mọi người ở đây đều từng trải qua những ngày như thế, nếu

không mọi người cũng chẳng ở đây.”

Ông cười, mọi đường nét trên gương mặt ông dường như lặn vào những

nếp nhăn. “Cảm ơn cháu đã tới vào một ngày tồi tệ.”

Tôi ở lại đủ lâu để chơi xong ván cờ với Gunny, sau đó đi thẳng tới cửa

tiệm để mua một món đồ uống cho quãng đường về nhà. Landon cũng theo
sau tôi vào trong.

Tuyệt thật.
Ông đứng xếp hàng ngay đằng sau tôi, và sự khó chịu của tôi tăng lên

thành giận dữ khi tôi nhận ra tôi phải đặt ngón cái của mình lên bình xịt hơi
cay, những ngón tay tôi nắm quanh cái bình bọc da. Tôi không thích cảm
giác nguy hiểm lờ mờ. Tôi muốn một sự đe dọa rõ ràng, thứ gì đó tôi có thể
chỉ thẳng vào và ai nấy đều hiểu, chứ không phải một mớ ấn tượng
khiến đàn bà thì gật gù còn đàn ông thì lắc đầu.

“Trông cháu hôm nay rất buồn,” cuối cùng ông cũng lên tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.